Rồi chúng ta, có trở thành người mà chúng ta ghét?
- Hoa Thạch Thảo
- Nov 2, 2021
- 2 min read
Trẻ con thật ra thông minh hơn đa số người lớn. Chúng biết rõ mình thích và ghét gì, chúng cũng biết dùng cách đơn giản nhất để giải quyết mọi việc.
MÌNH GHÉT TRỞ THÀNH MỘT "BÀ CÔ GIÀ"
Lúc nhỏ, mình nhìn thấy các cô, các mẹ thường mang một bộ mặt quạo quọ, cau có. Họ chê chồng mắng con, và lèm bèm về mọi thứ.
Mình tự nói với bản thân, mình sẽ không trở thành người như vậy đâu.
Nhưng có một câu nói rất hay, bạn không thấu hiểu được cho ai trừ khi bạn đi đôi giày của họ.
Rồi mình cũng trở thành "bà cô già".
Với đủ thể loại áp lực khi đi làm, mình la lối nhiều hơn là cười nói.
Mình cằn nhằn vì nhà cửa không ngăn nắp, vì những con mèo làm loạn, vì đi siêu thị phải xếp hàng quá lâu.
Mọi thứ trên đời thật đáng ghét.
May mắn là mình đã nhận ra điều đó, và thay đổi từng chút một.
MÌNH GHÉT NHỮNG NGƯỜI SẾP HỐNG HÁCH
Rồi mình cũng trở thành người như vậy.
Khi ngồi ở vị trí quản lý lần đầu tiên, mình cũng đã từng là một người sếp đáng sợ.
Mình vẫn nhớ ánh mắt sợ hãi của cô bé chung phòng, khi mình bảo "Em nói chuyện với chị một chút".
Mình vẫn nhớ em cúi đầu dè dặt khi nói rằng "Em cảm thấy rất áp lực khi làm việc với chị".
Cảm ơn em đã nói ra, và cho mình bài học đầu đời.
Khi thực sự mang đôi giày của một người quản lý, mình mới biết có vô vàn chuyện lớn nhỏ phải cùng vận hành một lúc. Mà chuyện khó nhất là làm sao để cấp dưới biết họ cần làm gì và làm việc đó như thế nào cho hiệu quả.
Khi mang cả đôi giày của người quản lý và nhân viên, mình mới thật sự hiểu góc nhìn của họ.

Ảnh minh họa: ng.dailyadvent.com
BÀI HỌC Ở ĐÂY LÀ GÌ?
Đừng vội chụp mũ một ai đó. Bạn không biết lý do của họ cho đến khi đứng trong vị trí đó.
Nghĩ như vậy, sẽ làm cuộc sống của chính chúng ta thảnh thơi hơn nhiều.
Bạn sẽ ít cảm thấy bị làm phiền khi cô bán rau cạnh khóe bạn do cầm lên đặt xuống rồi lại không mua. Bạn cũng sẽ ít bị bận lòng khi ai đó bảo "đến tuổi rồi sao chưa kết hôn/ sinh con". Hoặc có thể bạn cũng không ghét sếp nhiều như thế nữa mỗi khi sếp "bật đài" cằn nhằn.
Họ có câu chuyện riêng của họ cơ mà. Và biết đâu được, một lúc nào, chúng ta cũng trở thành người mà chúng ta ghét?
Comments