top of page

Năng lượng đau khổ và năng lượng hạnh phúc

Có ai cảm thấy nỗi buồn sẽ lớn dần lên, còn niềm vui thì nhỏ dần lại không?


Khi mình có chuyện buồn, mình chui vào phòng ôm lấy nỗi buồn đó thì nó sẽ càng lớn hơn.


Sau đó có người tìm tới với mình, mình cảm thấy khó chịu và cáu gắt, mình cãi nhau với người đó, làm tổn thương mối quan hệ, nỗi buồn lại lớn lên một chút.

Rồi mình đi làm, mọi việc trở nên tệ hại và mình cảm thất thất vọng về bản thân. Nỗi buồn lớn lên chút nữa.


Mỗi một giây phút, nỗi buồn lại âm thầm lớn lên. Đến một ngày, nỗi buồn quá lớn đến mức chúng ta không chứa nổi và lựa chọn leo lên sân thượng.


Còn niềm vui thì sao?

Mình được ai đó cho 1 cái kẹo, cảm thấy hôm nay thật vui.


Sau đó mình mặc chiếc váy đẹp nhất tung tăng đi làm. Trên đường giẫm phải 1 vũng nước bẩn. Mình hơi bực, nhưng không sao, vì hôm nay được cho kẹo nên mình vẫn vui.


Rồi mình đến công ty, một đống công việc chất chồng khiến mình bực lên, mình quăng viên kẹo sang một bên.


Niềm vui to lớn xẹp dần, và đến giờ thì hoàn toàn biến mất.

Và như một vòng lặp, nỗi buồn to dần và mình trở thành nhân vật như tình huống trên.

ree

Vì sao chúng ta cần trải qua nỗi buồn?

Như bạn thấy đó, chúng ta thường có cảm xúc mạnh hơn với nỗi buồn, và vương vấn nó lâu hơn.


Do vậy, những bài học lớn nhất của tụi mình thường đến khi cảm xúc buồn lên đến đỉnh điểm. Nhờ vậy, mà mình cũng hiểu bài học sâu hơn, và nhớ lâu hơn.

Những trải nghiệm buồn có khiến mình dễ cảm thông hơn với những nỗi buồn tương tự của người khác.


Nên khi bạn buồn, hãy nhìn xem bài học đang đến với mình trong trải nghiệm này là gì, học lấy nó, và bước tiếp. Cũng như hãy hiểu rằng, chúng ta cần trải qua nỗi buồn không phải để buồn, mà để trở nên thấu hiểu, từ bi, thông tuệ hơn.


Trong nỗi buồn, mình cũng đang dần trở nên hạnh phúc.

Comments


©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page