top of page

Mưa rồi!

Hai ngày nay trời mưa.


Một vài người mắc mưa chửi rủa.


Một vài người lo nhanh chân để khỏi ướt.


Còn mình chỉ nhận ra điều đó khi mưa tạnh và bầu trời quang đãng hẳn lên.


CHÚNG TA THƯỜNG KHÔNG ĐỂ Ý ĐẾN ĐIỀU GÌ KHÁC NGOÀI CƠN MƯA


Ví dụ như việc lao nhanh ra đường để đi đâu đó cho kịp mà quên rằng xe có thể bị ngập và chết máy, rồi chúng ta sẽ phải dắt bộ.


Ví dụ như cố gắng phóng nhanh hơn với hy vọng ít ướt nhất có thể, mà quên rằng con đường trơn trượt kia có thể nuốt lấy chúng ta, hoặc những người vô tội ngơ ngác khác.


Ví dụ như quên rằng cơn mưa rồi sẽ qua và nhiều điều tốt đẹp khác đang chờ. Không khí tươi mát. Đường phố sạch đẹp. Bầu trời trong xanh.


ree

SAO KHÔNG THAY ĐỔI GÓC NHÌN NHỈ?


Nếu chúng ta nhìn vào những thay đổi trước và sau cơn mưa thì sao nhỉ? Nó cũng đâu tệ tới thế nhỉ?


Nếu chúng ta nhìn vào tất cả những điều tồi tệ đang xảy ra, thì dường như những điều "tồi tệ" ấy đang phục vụ cho mục đích tốt đẹp đúng không?


Mình phải trải qua những gì mình đã trả qua, để đau đớn, để vỡ vụn, để sống lại từ đó và làm công việc chữa lành mình đang làm.


Bạn phải trải qua thất bại, thử thách, sụp đổ, để nhớ lại cách tin tưởng vào sức mạnh bên trong mình, chứ không phải số tiền bạn đang có, những thứ đắt tiền bạn đang mặc, hay một định danh xã hội nào đó mà bạn mang.


Những điều "tồi tệ" đang gột rửa để chúng ta trở nên tốt đẹp hơn.


Bạn có nghĩ vậy không?

Comments


©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page