Cảm thấy tội lỗi vì hạnh phúc
- Hoa Thạch Thảo
- Mar 20, 2022
- 2 min read
Mình vừa trải qua 1 tuần nếm mùi Covid. Trong khoảng thời gian vừa sốt, vừa mệt, vừa ho sủa gâu gâu thì mình vẫn cảm thấy sự thanh thản và an tâm. Nghe hơi sai nhỉ?
Trong thời cuộc mọi người lo vì xăng lên, giá tăng, các sàn đầu tư sập thì mình vẫn bình chân như vại không đi tìm công việc văn phòng mới. Cảm giác đứng ngoài vòng xoay của sự hoảng loạn đôi lúc khiến mình thấy không đúng.
Khi mọi người vẫn đang tìm cách vào thế giới 5D, tìm cách giác ngộ, kết nối với các tầng năng lượng trên, mình dường như đã cắt hết kết nối và sự tìm kiếm. Mình chỉ sống thôi. Và lâu lâu nhìn lại, mình cũng không chắc mình đã làm đúng.

"MÌNH CẢM THẤY TỘI LỖI VÌ BẢN THÂN ĐANG HẠNH PHÚC"
Hôm nay mình xem một bộ phim, và có một đoạn thoại như thế này: "Mình cảm thấy tội lỗi vì bản thân đang hạnh phúc. Và mình nhận ra điều đó thật là sai".
Ừ, sai thật chứ đùa. Ý mình là cảm giác tội lỗi ấy?
Vì sao mình lại phải sốt vó lên đi tìm một công việc mới, để rồi lo lắng bị lây nhiễm, lo không có tiền đổ xăng, lo nhiễm che.mtr.ai.ls (nếu điều đó có thật)?
Vì sao mình phải lo làm đầy tài khoản ngân hàng rồi một ngày sụp đổ vì tiền rớt giá và bao nhiêu công sức biến thành rác vụn?
Vì sao mình phải cảm thấy sai, khi bản thân đang hạnh phúc ở nơi mình ở, làm (hoặc không làm) những gì mình đang làm (hoặc không làm)?
Mình chỉ đang hạnh phúc thôi, và điều đó cũng không có gì sai cả.
Cảm thấy khác biệt với những gì đa số cảm thấy không khiến mình trở nên sai lệch.
Ôi mọi người ơi, tự nhiên mình cảm thấy tỉnh táo và sáng suốt lạ thường!
Comments