top of page

Câu chuyện về bài học - 2: Do mình hay do người ta?

Updated: Oct 27, 2021

NGƯỜI TA TO TIẾNG VỚI MÌNH, MÌNH KHÓ CHỊU, LÀ DO MÌNH HAY DO NGƯỜI TA?

Cho đến giờ, mặc dù biết không nên dùng tức giận đáp trả tức giận và luôn có lý do đằng sau cho mỗi sự việc, mình vẫn rất dễ cảm thấy nỗi tức giận khi có ai đó to tiếng với mình.


Rồi mình gặp những người rất hay, họ hòa hoãn và bình tĩnh tuyệt đối khi đối mặt với sự to tiếng và tức giận của người khác.


Tại sao nhỉ?


Thật ra thì sự to tiếng của người khác có làm mình tổn thương không, trừ khi mình thật sự cho phép điều đó xảy ra?


NGƯỜI TA PHẢN BÁC MÌNH, MÌNH KHÓ CHỊU, LÀ DO MÌNH HAY DO NGƯỜI TA?

Khi mình bắt đầu viết bài, cũng đã nhận được thông điệp sẽ có những ý kiến trái chiều và bình luận gay gắt. Mình thường xuyên nhìn thấy hình ảnh Jesus bị treo trên thập giá vì những lời ông rao giảng. Có lẽ đây cũng là một dấu hiệu cho thấy những lời mình nói sẽ khiến nhiều người tức giận tới đâu.


Thế mà khi bị người ta chửi bới, bị nguyền rủa thì mình vẫn rất khó chịu và bực mình.


Rồi mình quán chiếu lại. Tại sao mình lại bực mình vì những lời lẽ thiếu lịch sự đó?


Nếu mình biết những gì mình làm là đúng thì mình cứ làm thôi, tại sao phải bực?


Nhưng liệu mình có biết những gì mình làm là đúng không?


NHƯNG LIỆU MÌNH CÓ BIẾT NHỮNG GÌ MÌNH LÀM LÀ ĐÚNG KHÔNG?

Thành thật mà nói, mình không thực sự biết đâu.


Ý mình là mình đã nghe, và đọc về cách hình thành vũ trụ, về các tầng năng lượng, về luân xa. Nhưng những gì mình nhìn thấy và trải nghiệm thật sự quá ít ỏi để khẳng định là mình "biết".


Mình thấy Jesus trong buổi thôi miên, mình thấy mẹ ở kiếp trước, thấy bản thân ở kiếp trước, thấy cảnh đại gia đình gần 50 người quây quần sau đại dịch. Và mình cảm thấy một loại năng lượng yêu thương ngập tràn, cảm thấy sự ấm áp tuyệt đối từ vị thầy tâm linh, cũng là Jesus. Những thứ này chắc chắn không phải là giả.


Nên mình chỉ viết lại những gì mình thực sự trải qua, một cách chân thật và trắng trợn nhất.


Có thể sau này ai đó sẽ chứng minh được những gì mình đang viết là giả, là sai. Nhưng nếu không có điều sai làm sao chúng ta biết điều đúng? Không có bóng tối làm sao chúng ta nhìn thấy ánh đèn?


Nếu thực sự ngày đó đến, thì mình cũng không hối hận vì ít ra những thông tin của mình là một phần chất liệu phản chiếu sự thật.


Cảm ơn mọi người đã ở đây cho tới giờ phút này!

ree
Ảnh minh họa: inc.com

Comments


©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page