top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

Nếu quý dị đã đọc bài trước của em, thì chắc có nhớ em nói là mình sinh ra trong một gia đình tâm linh, ai cũng có trải nghiệm tâm linh.


Nay em kể quý dị nghe câu 1 chiện tâm linh hề hước.


Ông anh họ của em được cái tỉnh và đẹp trai

Ổng ở trong căn nhà rộng 4 tầng, bình thường có 3 người lớn và 2 đứa trẻ con (là chị, anh rể và 2 đứa cháu).

Năm đó 28 tết rồi, những người khác đã về quê còn ông ấy do kẹt công việc nên ở lại Sài Gòn.


Đêm 28 đi làm về mệt rã rời, nằm vật trong phòng ngủ.

Đang ngon giấc thì nghe ngoài phòng khách tiếng trẻ con rượt đuổi nhau ầm ầm, chạy giỡn inh ỏi.


Mà 2 đứa cháu về quê rồi còn đâu.

ree
Ảnh minh họa: cheqdin.com

Anh mình làm gì?

Ông í nói vọng ra "Mấy đứa để cho anh ngủ, mai anh mua kẹo, sữa cho" 😩


Thế là yên tĩnh lại thật.


Ông nhõi này do vừa mệt vừa say nên lớn mồm.

Hôm sau tỉnh rượu, nhớ lại mà nổi hết gai ốc. Phải lật đật chạy đi mua đồ về như lời hứa.


Vầng, đôi khi "họ" cũng chỉ sinh hoạt trong không gian riêng của họ thôi.

Hoặc đánh tiếng cho chúng ta là có họ ở đó.

Cho vui dị đó chớ hổng có gì.


Mà ai vui chớ em thì vui hông nổi nha quý dị 😱


 
 
 

Hãy để cho tôi yên!


Từ nhỏ mình đã có nhiều trải nghiệm tâm linh như nằm mơ thấy trước, tự nhiên "biết", như trong bài kỳ 1.


Nhưng cũng có những trải nghiệm không vui vẻ mấy, khiến mình chán ghét tất cả những chuyện tâm linh xảy ra.


Họ thì thầm vào tai mình

Hồi đó mình đang ôn thi đại học, vừa giải toán vừa cắm tai nghe đang chill chill.

Bỗng dưng mình nghe tiếng thì thầm ở hai bên tai.


Rõ ràng là một giọng nam và một giọng nữ.

Giống như họ đang kê miệng vào 2 bên tai mình và nói chuyện với nhau vậy.

Nhưng mình không hiểu được thứ ngôn ngữ đó dù đã lắng tai nghe.


Lúc quay lưng lại thì sau lưng đã tối thui, cả nhà đã tắt điện đi ngủ và lúc đó qua 12h đêm.


Mình nổi hết da gà da vịt rồi tắt điện đi ngủ.


Họ gọi tên mình

Chuyện này thì mình ít gặp hẳn kể từ khi lên đại học, gặp nhiều nhất là lúc tiểu học.

Ba mẹ mình đi làm nên thường chỉ có mình ở nhà. Đang chơi búp bê thì nghe tiếng ba, hoặc mẹ gọi tên.

Mình chạy bay xuống nhà mà chẳng thấy ai cả. Hoặc nhiều lần có cả ba mẹ ở dưới nhưng họ bảo có ai gọi mình làm gì đâu.

ree
Ảnh minh họa: letstalkscience.ca

Họ đuổi theo mình trong mơ

Đây là một trong những trải nghiệm hãi hùng nhất. Bởi vì bạn biết bạn đang mơ, nhưng bạn không trốn khỏi giấc mơ đó được.


Mình thường nằm mơ thấy có rất nhiều ma quỷ đuổi theo đánh giết mình khi còn nhỏ. Hồi ấy mình ở căn nhà đầu tiên trong đời. Bây giờ gia đình mình đã dọn qua căn nhà thứ 4 rồi.


Trong mơ, họ rất đông, và tràn vào nhà của mình với gươm đao đòi giết mình.

Mình đã rất sợ, vừa khóc chạy vừa gọi ba mẹ.

Nhưng chẳng có ai ở đó cả.

Rồi trực giác cho mình biết đó chỉ là mơ, và bảo mình hãy chống lại.


Mình cố gắng đánh trả, rồi đọc kinh - lúc đó mình rất siêng đi nhà thờ.

Sau đó mình buông bỏ vũ khí, ngồi xếp bằng và bắt đầu đọc kinh.


Họ ở xung quanh dọa nạt, áp sát mình, cố gắng nhiễu loạn.

Mình vừa đọc kinh vừa khóc. Thức dậy cả người rệu rã và gối ướt nhèm.


Mình còn nằm mơ thấy 3 ngôi mộ thắp nhang nghi ngút trong chính ngôi nhà đó. Và vị trí của chúng ở ngay sát giường ngủ của mình.

Bạn có biết cảm giác đó kinh khủng đến mức nào không? Đặc biệt là với đứa bé mười mấy tuổi?


Hãy để cho tôi yên

Mình cứ nghĩ hoài, tại sao mình lại gặp những chuyện này.

Tại sao là mình, tại sao mình phải chịu giày vò như vậy.


Rồi mình ngày đêm cầu nguyện. Nếu những thứ này gọi là khả năng ngoại cảm, nếu nó đi cùng với biết trước tương lai, thì xin hãy lấy tất cả đi.

Tôi không cần gì hết.

Hãy để cho tôi yên!


Giờ ngồi viết lại mà cảm giác hãi hùng vẫn bao trùm lấy mình.

Thật sự mình vẫn chưa hiểu ý nghĩa đằng sau những trải nghiệm đó là gì.


Nhưng cõ lẽ mình sẽ sớm biết thôi.


 
 
 

Mình sợ ma lắm, sợ lắm í.

Nhưng có vẻ như mình phải đối mặt với nỗi sợ này rồi.

Trong ca thôi miên, thầy của mình cũng bảo những linh hồn sẽ bắt đầu tìm đến những người làm về tâm linh, nên ai sợ ma thì hãy chuẩn bị tinh thần 😐


NHÌN NHẬN LẠI VỀ MA

Viết thế thôi chứ mình vẫn run các bạn ạ. Phải ngồi ngay cửa sổ, mở toang hết rèm để nắng dội vào chíu chíu mới dám viết.


Mình cũng biết nỗi sợ của mình bắt đầu từ đâu nữa.

Có thể do lúc nhỏ bị nhốt vào phòng tối một lần, và tâm trí mình bắt đầu sinh ra ảo giác.

Có thể do người lớn hay dọa ma dọa cỏ, nên mình bị ám ảnh.

Cũng có thể do những giấc mơ thấy ma quỷ.


Nhưng trong buổi thôi miên, thầy của mình nói: "Họ cũng là ta, là con. Tất cả chúng ta là một - Luật của Một. Nếu con nhìn nhận họ như một tâm hồn lạc lối, như một người thương yêu của con đang đau khổ, thì con có còn sợ họ không?"


"Họ tìm đến vì họ cần giúp đỡ. Hãy dùng tình yêu trong tim mình mà đón chào họ.

Hãy nói họ hiện diện với một vẻ ngoài dễ nhìn, và tin vào các con để tìm đường về với ánh sáng.

Hãy nói với họ, ánh sáng rất an toàn, ánh sáng là tình yêu. Hãy về với ta, về với ánh sáng".


TRẢI NGHIỆM TÂM LINH KHIẾN MÌNH CHỐI BỎ KHẢ NĂNG


Câu chuyện thứ nhất, là khi đang đi trên đường.

Hôm đó mình đi dạo với bà chị, dọc con đường là những căn nhà san sát nhau, nhưng có một căn vừa bị đập đi. Nên cái căn đó như là cái răng sún í, tự nhiên hổng một lỗ giữa các dãy nhà.


Mình đang buồn cười vì liên tưởng tới cái răng sún, tự nhiên nhìn kỹ lại.

Ánh trăng tròn đêm đó chiếu thẳng xuống lỗ hổng, soi rọi một cái xích đu.


"Quái lạ, giữa căn nhà bị dỡ ai lại để cái xích đu".

Và vâng, cái xích đu đang đu.

Mình còn nán lại xem nó đu đưa đến bao giờ 😂


Theo quy luật thông thường, khi bạn đung đưa trên xích đu và đứng lên, thì nó sẽ đưa chậm dần và dừng lại đúng không?

Nhưng méo, cái xích đu này đu hoài luôn.

Mình còn nheo mắt nhìn kỹ lại thì Oimeoi, có một bóng đen đang ngồi đu đưa trên đấy 😭


Trăng sáng ạ. Nếu đó là một con người thì dưới ánh sáng đó mình đã nhìn ra rồi.


Thôi chừa cái tật 12h đêm 1h sáng còn đi dạo!

ree
Ảnh minh họa: www.forbes.com

Câu chuyện thứ hai, chiếc bóng trên cầu thang.

Cũng lại bà chị ở trên, hôm ấy mình sang nhà bà í chơi.


Phòng ngủ bà í trên tầng 2, tầng 3 là tầng thượng.

Hôm đấy mình theo chị đi lên cầu thang tầng 2, rẽ vào phòng ngủ của chị.

Nhưng cứ cảm giác có một người đàn ông đang ngồi ở bậc thang dẫn lên tầng 3, mà không dám nói. Tại bà chị cũng nhát y như mình.


Cho đến mãi sau đó, chị mới bảo hay cảm thấy có bóng người trên tầng 3, mà chả ai lên đó bao giờ.

Dọc cầu thang, nhà có để mấy chậu bông. Nhưng mấy chậu ở tầng 1, 2 xanh tốt, còn đoạn từ tầng 2 lên tầng 3 thì trồng cây gì cũng chết.

Cây lá, hoa, xương rồng, không cái nào sống được dù vẫn chăm sóc thường.


Những trải nghiệm của mình có thế, mà mình đã sợ xanh mặt rồi ấy chứ chưa có đụng độ "ai" thật đâu.

Sau vụ này tởn quá, nên ngày đêm cầu nguyện sao cho cái luân xa đóng lại, cho mình đừng thấy gì hết.

Từ đấy tẩm 2 năm thì mình không thấy gì thật. Nhưng cũng không còn mơ thấy trước, trực giác cũng bớt nhạy hẳn.


Bài sau chắc sẽ kể trải nghiệm tâm linh của những người xung quanh mình nha.



 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page