top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

Dì 5 trong nhà được mọi người gọi bà "ba trợn". Theo từ ngữ địa phương thì từ này chỉ một người chả biết sợ gì, đôi khi làm liều mà tính khí còn ngang bướng nữa.


Cây hoa sứ

Lúc dì dọn về nhà chồng thì trong sân đã có cây hoa sứ lâu năm. Mọi người trong làng xem nó là cây thiêng vì nhiều lần định đốn hạ nhưng không thành.


Hồi đó nhà nghèo lắm, đâu có tâm trạng mà ngắm cây với hoa, chỉ mong có thêm một mét đất để trồng rau, nuôi gà.

Nên dì mình quyết định đốn cái cây đó.


Lần đầu tiên dì gọi vài người thợ từ trong buôn làng ra đốn cây bằng rìu tay. Mới chặt có vài nhát mà lưỡi rìu chuyên đốn cây của các ông ấy rụng mất nên quay về buôn, hẹn hôm sau quay lại. Thế mà nghe ai đồn đại gì nên hôm sau mấy ông quịt kèo, trả lại tiền cọc luôn.


Lần sau dì gọi mấy chú người Kinh có cưa máy tới. Vừa đưa cưa lại gần cây thì đường cưa trật hướng, suýt "hốt" luôn cái chân của ông thợ bên cạnh. Nhóm này cũng vội vàng trả tiền và chuồn thẳng.


Sau đấy dì nằm mơ thấy có một người mặc bộ đồ "Tàu" - theo như lời dì. Họ bảo họ đến đất này từ thời phong kiến, từ Trung Quốc sang mà bị cướp giữa đường.

Giờ họ ở dưới cây hoa sứ, nếu dì muốn đốn cây thì nhờ xây lên cái am nhỏ để hương khói. Dì làm theo và đốn được cây. Sau này dời am đó lên nghĩa trang.


Dưới ụ thóc

Hồi đó dì đang mang thai con trai đầu được 8 tháng, đêm cứ nằm mơ có cô gái tới đứng dưới chân giường. Dì không kiềm chế được mà đi theo.


Trong mơ dì nhớ là ra khỏi nhà, quẹo vài lần, đi ra khỏi xóm. Lúc này đứng trước một cái lạch nước bé xíu, mà dì cứ sợ không dám nhảy qua. Dì mình hồi đó không tin chuyện tâm linh đâu, cứ nghĩ có thai rồi mệt nên mơ linh tinh.


Mà cô gái ấy cứ đến rồi dẫn dì tới chỗ lạch nước và đứng khóc. Đêm đó dì quyết định nhảy qua khỏi cái lạch nước thì thấy cô gái dẫn đến nhà một địa chủ. Ngoài sân rộng có một u thóc lớn. Cô chỉ tay xuống ụ thóc và khóc mãi.


Dì tỉnh dậy kể cho mẹ chồng nghe, và dẫn bà đi theo trí nhớ. Lúc này dì mới biết cái "lạch" trong mơ thật ra là cái bờ ngăn cách làng dì và làng bên. Đi mải mê thì dì thấy căn nhà giống như trong mơ, nhà này của ông phú hộ làng bên. Có cái ụ thóc y chang.


Dì cứ chần chừ mãi, nhưng vì cô gái đêm nào cũng về khóc nên dì đánh liều vào gõ cửa nhà ông phú hộ và kể lại giấc mơ. Nhưng ông ý không tin và đuổi hai mẹ con dì về.


Thời đó bố chồng dì cũng là chức sắc trong làng, sợ mích lòng làng bên nên rầy dì dữ lắm. Cuối cùng dì và mẹ chồng âm thầm lập đàn cúng cho cô gái, nguyện với cô là hai người đã làm hết khả năng.


Ít hôm sau thì nhà ông phú hộ có 3 cô con gái, cả 3 đều điên điên dở dở.

Rồi ông bán cái nhà đó dọn đi. Chủ mới xây lại thì phát hiện dưới cái ụ thóc đúng là có bộ di hài.


Vài năm trước mẹ mình có bảo các cô con gái nhà ông phú hộ giờ cũng đã khỏe và có gia đình riêng rồi.

ree
Ảnh minh họa: pinterest.com

Mình nhìn nhận chuyện này như thế nào?

Dạo này mình nhận được nhiều thông điệp là hãy mở lòng và giúp đỡ các linh hồn chưa siêu thoát, nên những câu chuyện cũ này cứ ùa về.


Hồi đó nghe thì hãi hùng lắm. Thật ra giờ vẫn sợ.


Nhưng nhìn lại, thì họ tiếp xúc với chúng ta chẳng qua vì muốn được giúp đỡ.

Họ đã mệt mỏi, lạnh lẽo và cô đơn như thế nào mới phải bám víu lại ba tấc đấc hiu quạnh đó.


Thật tốt vì dì 5 đã mở lòng giúp đỡ họ. Nếu thật sự họ cần, thì chúng ta có rộng lòng như thế mà giúp đỡ không?


 
 
 

Dù có thể nói mình đang trên con đường chữa lành cho người khác, nhưng bản thân mình cũng có nhiều điều cần chữa lành.


Khoảng thời gian này là lúc mình đang đối diện với những tổn thương sâu sắc và các mối quan hệ nhân quả. Mình không thật sự ổn, nhưng rồi sẽ ổn thôi.


MÌNH KHÔNG THẬT SỰ ỔN

Một tuần trước ca thôi miên, những nỗi đau cũ của mình ùa về mà thậm chí mình còn không biết mình mang những nỗi đau như vậy.


Có một hôm trước khi đi ngủ, bỗng nhiên mơ màng trong bóng tối, mình nhìn thấy khung cảnh nhà tắm của căn nhà mình ở lúc nhỏ.

Mình bị nhốt trong căn nhà tắm đó, vừa lạnh vừa tối, mình đã gào khóc xin ba hãy cho mình ra khỏi đó. Mình rất sợ.


Tất cả ký ức như ùa về, và mình bật khóc nức nở. Mình sợ hãi và lạnh lẽo y như ngày hôm đó. Nhưng đó là một chuyện rất lâu lâu về trước. Là lần duy nhất (theo mình nhớ) là ba đánh mình và nhốt vào nhà tắm.


Từ đó đến nay quan hệ giữa mình và ba vẫn rất tốt, đến nỗi ai quen cũng trêu mình là con gái rượu của ba, vì ba thương chiều mình lắm.


Mà hóa ra, ám ảnh đó vẫn nằm sâu trong ký ức của mình.


Trong 1 tuần đó mình cũng nhớ lại những lần cãi vã với mẹ, tổn thương trong mối quan hệ tình cảm cũ, những người sếp, đồng nghiệp mà mình từng xích mích. Trong vòng 1 tuần, tất cả nỗi đau trong mình bị khơi lại. Ca thôi miên đã mở ra những mối duyên và lý do cho sự mẫu thuẫn xảy ra trong mối quan hệ đó. Mình cũng đã viết bài về mẹ ở đây


BẠN CÓ THẬT SỰ ỔN KHÔNG?

Rất nhiều lần khi trải bài tarot, thông điệp hiện lên là các bạn khách của mình mang nỗi đau về gia đình, nỗi đau về sự tự ti và mặc cảm. Nhưng khi mình hỏi "Bạn có thật sự ổn không?" thì câu đầu tiên họ trả lời là "Mình ổn mà, gia đình mình vẫn khỏe mạnh, mình cũng không gặp khó khăn nhiều về tài chính".


Tuy nhiên sau khi dẫn họ đi sâu hơn nữa, mình, và chính bản thân họ mới tìm thấy nỗi đau mà bài hiện lên.


Có một chị nói rằng thật ra cuộc hôn nhân của chị rất mệt mỏi, mặc dù dự định chị đến với mình để xem về công việc. Chị nói rằng lúc cưới xong chồng bảo chị ở nhà chăm con, mất 2 năm không làm việc chồng lại nói đi làm để đỡ đần tài chính. Bây giờ lại muốn chị bỏ việc để chăm con. Chị thì cảm thấy mình thiếu sót đủ thứ, trong khi anh vừa thông minh, điển trai, gia đình khá giả.


Một chị khác đến xem tình duyên, nhưng bài lại ra về công việc. Công việc của chị có thể sẽ đem cho chị nhiều hậu họa về sau, nhưng tạm thời chị không nên thay đổi nơi công tác. Mình khuyên chị trong lúc chờ thời cơ đổi việc, hãy mặc định trong đầu đừng làm gì hại cho ai. Dù có là lệnh của sếp, nếu chị mù quáng nghe theo thì người phải trả giá là chị. Lúc này chị mới tâm sự là vì cuộc sống mà đôi khi làm những chuyện không theo ý mình, chị cũng rất lo lắng.


Cũng có những người khi coi bài, người thân đã khuất của họ cho mình thấy một hình ảnh xẹt qua trong đầu. Họ cũng tác động lên mình khiến mình lạnh sống lưng, tim đập thình thịch và tay run đến mức xáo bài mà đổ tháo mấy lần.


Có nhiều bạn đã khóc trong ca coi bài của mình. Điều đó là một sự động viên lớn cho mình, vì họ đối diện được với tổn thương trong sâu thẳm của mình, hoặc nhận được thông điệp từ người thân đã khuất mà họ luôn mong nhớ.


Một vài người thân, người bảo hộ tâm linh của các bạn cũng rất hài hước. Khi cho thông điệp xong thì hỏi gì họ cũng không nói thêm. Họ bảo các bạn hãy lắng nghe trực giác và tự kết nối với họ. Có người sẽ nhận được thông điệp qua thiền, có người qua giấc mơ, có người qua chữ viết. Đặc biệt có bạn nữ thì người bảo hộ của bạn đến dưới hình những thứ biết bay như chim chóc, bướm, diều...


ree
Ảnh minh họa (khi nhắc đến đội bảo hộ tâm linh của 1 bạn thì họ cho mình thấy hình ảnh bồ câu trắng như thế này): www.christianity.com

Mình thật may mắn khi đang ở đây, và làm công việc này

Thành thật mà nói việc xem bài và tâm sự với mọi người là điều mình không hề ngờ đến trước tháng 10. Nhưng mọi thứ đến rất nhanh chóng và suôn sẻ.

Mình nhận được thông điệp là tháng 11 mình sẽ khai mở thêm năng lực tâm linh, nên có thể việc trải bài sẽ chỉ kéo dài trong tháng 10 thôi, vì mình phải đi trên hành trình khác.


Cảm ơn mọi người đã luôn ở bên, ủng hộ, và cũng góp phần đưa cho mình thông điệp mình cần nghe.


Biết ơn vì tất cả.


 
 
 

Những người phụ nữ trong gia đình mình đều là những bông hồng thép, chủ động, can đảm, gan dạ. Trừ má mình. Chắc mình được di truyền gien nhát gan.

ree
Ảnh minh họa: pinterest.com

Nay mình kể về dì 8 làm giáo viên

Dì 8 là mẹ của ông anh họ mà mình đã kể trong bài trước.

Từ cửa chính nhà dì vào là căn phòng dạy học, tiếp đó là một hành lang dẫn đến phòng ngủ và phòng bếp.


Hôm đó dì nằm nghỉ trưa trong phòng (phía sau phòng học) và quên đóng cửa chính.

Đang ngon giấc thì thấy bà 8 (bà 8 là chị em song sinh với bà ngoại mình, dì 8 của mình gọi bà 8 là dì 8. Rối não chưa).


"Dậy đi, trộm vào kìa"

Trong mơ bà 8 đẩy cửa vào phòng ngủ, la lên "Dậy đi, ngủ gì mà ngủ dữ con, trộm vô nhà kìa".


Dì 8 bừng tỉnh, chạy ra ngoài phòng học.

Ông ăn trộm vừa mới thò được nửa người vào nhà, lấm la lấm lét.

Thấy dì mình ngó ra, ổng thu người chạy mất dép.


Hú hồn chưa.

Sau này dì 8 thế là hết dám ngủ quên bỏ cửa.



 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page