top of page

Trải nghiệm của mình trước khi mở luân xa - 2

Updated: Oct 27, 2021

Hãy để cho tôi yên!


Từ nhỏ mình đã có nhiều trải nghiệm tâm linh như nằm mơ thấy trước, tự nhiên "biết", như trong bài kỳ 1.


Nhưng cũng có những trải nghiệm không vui vẻ mấy, khiến mình chán ghét tất cả những chuyện tâm linh xảy ra.


Họ thì thầm vào tai mình

Hồi đó mình đang ôn thi đại học, vừa giải toán vừa cắm tai nghe đang chill chill.

Bỗng dưng mình nghe tiếng thì thầm ở hai bên tai.


Rõ ràng là một giọng nam và một giọng nữ.

Giống như họ đang kê miệng vào 2 bên tai mình và nói chuyện với nhau vậy.

Nhưng mình không hiểu được thứ ngôn ngữ đó dù đã lắng tai nghe.


Lúc quay lưng lại thì sau lưng đã tối thui, cả nhà đã tắt điện đi ngủ và lúc đó qua 12h đêm.


Mình nổi hết da gà da vịt rồi tắt điện đi ngủ.


Họ gọi tên mình

Chuyện này thì mình ít gặp hẳn kể từ khi lên đại học, gặp nhiều nhất là lúc tiểu học.

Ba mẹ mình đi làm nên thường chỉ có mình ở nhà. Đang chơi búp bê thì nghe tiếng ba, hoặc mẹ gọi tên.

Mình chạy bay xuống nhà mà chẳng thấy ai cả. Hoặc nhiều lần có cả ba mẹ ở dưới nhưng họ bảo có ai gọi mình làm gì đâu.

ree
Ảnh minh họa: letstalkscience.ca

Họ đuổi theo mình trong mơ

Đây là một trong những trải nghiệm hãi hùng nhất. Bởi vì bạn biết bạn đang mơ, nhưng bạn không trốn khỏi giấc mơ đó được.


Mình thường nằm mơ thấy có rất nhiều ma quỷ đuổi theo đánh giết mình khi còn nhỏ. Hồi ấy mình ở căn nhà đầu tiên trong đời. Bây giờ gia đình mình đã dọn qua căn nhà thứ 4 rồi.


Trong mơ, họ rất đông, và tràn vào nhà của mình với gươm đao đòi giết mình.

Mình đã rất sợ, vừa khóc chạy vừa gọi ba mẹ.

Nhưng chẳng có ai ở đó cả.

Rồi trực giác cho mình biết đó chỉ là mơ, và bảo mình hãy chống lại.


Mình cố gắng đánh trả, rồi đọc kinh - lúc đó mình rất siêng đi nhà thờ.

Sau đó mình buông bỏ vũ khí, ngồi xếp bằng và bắt đầu đọc kinh.


Họ ở xung quanh dọa nạt, áp sát mình, cố gắng nhiễu loạn.

Mình vừa đọc kinh vừa khóc. Thức dậy cả người rệu rã và gối ướt nhèm.


Mình còn nằm mơ thấy 3 ngôi mộ thắp nhang nghi ngút trong chính ngôi nhà đó. Và vị trí của chúng ở ngay sát giường ngủ của mình.

Bạn có biết cảm giác đó kinh khủng đến mức nào không? Đặc biệt là với đứa bé mười mấy tuổi?


Hãy để cho tôi yên

Mình cứ nghĩ hoài, tại sao mình lại gặp những chuyện này.

Tại sao là mình, tại sao mình phải chịu giày vò như vậy.


Rồi mình ngày đêm cầu nguyện. Nếu những thứ này gọi là khả năng ngoại cảm, nếu nó đi cùng với biết trước tương lai, thì xin hãy lấy tất cả đi.

Tôi không cần gì hết.

Hãy để cho tôi yên!


Giờ ngồi viết lại mà cảm giác hãi hùng vẫn bao trùm lấy mình.

Thật sự mình vẫn chưa hiểu ý nghĩa đằng sau những trải nghiệm đó là gì.


Nhưng cõ lẽ mình sẽ sớm biết thôi.


Comments


©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page