top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

No JOB is worth your mental health

- Brigette Hyacinth


“Không công việc nào đáng để đánh đổi sức khỏe tinh thần”.


Hiện tại mình đang tạm rời xa guồng quay công sở.

Những người xung quanh hỏi, mình vậy là sẽ không quay lại đó nữa hay sao.


Mình không biết, thực sự không biết.

Nhưng mình biết mỗi giây phút ở hiện tại mình đều hạnh phúc, đến nỗi trong mơ còn cười.


Nhưng mình đã không luôn như thế.


Mình từng bị stress đến gần như trầm cảm, và đó luôn là lý do cuối cùng khiến mình nghỉ việc.

Có thể gọi đây là kiên cường, cũng có thể đó là sự bám chấp.


ree

Mình luôn sợ mình sẽ không kiếm được công việc nào tốt hơn.

Sợ mình sẽ hết tiền, thiếu ăn thiếu mặc.

Sợ mất mặt với gia đình, bạn bè, người quen.

Nhiều nỗi sợ nuốt chửng và dìm mình càng sâu vào vũng lầy căng thẳng, áp lực.


Không ai khác có thể cứu mình ra khỏi đó.

Mình đã tự bước đi.

Thì ra, buông bỏ những nỗi sợ bám chấp lại dễ dàng, và hạnh phúc đến như vậy.



 
 
 

Hôm qua mình gặp chị khách khiến mình nhớ mẹ vô cùng.


MẸ

Mẹ mình là một người sống tình cảm, mẹ rất dễ xúc động và cảm thông. Chắc là mình thừa hưởng nét tính cách này từ mẹ.

Mà những người như vậy, hay lấy việc của người khác thành của mình.

Ai gặp khó khăn, ai có gì cần làm là xắn tay làm dùm hết.


Cứ nghĩ như vậy thì tốt cho tất cả mọi người...


NHƯNG!

Dần dần tụi mình ỷ lại vào mẹ.


Mẹ đi làm về còn phải nấu nướng, đám con ăn xong mẹ đuổi hết lên lầu học bài, mẹ lại lụi cụi lau dọn.

Mẹ kêu ba đi nằm nghỉ, vì ba lao động tay chân mệt. Rồi mẹ lại đi lau nhà.

Từ lúc mình bắt đầu có nhận thức, chắc là mọi việc trong nhà đã luôn do mẹ lo lắng.

Ba gánh nhiệm vụ kiếm tiền, và có đồ đạc gì hư hao cần sắm sửa trong nhà là ba quản. Có lần, ba đi đón mình ở trường cấp 2, trong khi mình đã học lớp 11.


"CÁI GÌ TRONG NHÀ NÀY, CŨNG PHẢI THEO Ý EM!"

Có lần ba mẹ cãi nhau, ba bảo: "Anh quá mệt rồi, cái gì trong nhà này cũng phải theo ý em".

Mẹ chết lặng, bỏ lên phòng đóng cửa.


Lúc đó mình học năm 2, ngây ngốc, ngờ nghệch, trong lòng hả hê.

Vì mẹ đã kiểm soát mọi thứ trong cuộc sống của mình, kể từ cách ăn mặc, giờ ngủ nghỉ, mối tình đầu... Mình thấy lời ba nói như thay cho nỗi lòng của mình.

Mặc dù mình thương mẹ, nhưng mình không chịu nổi cảm giác ngột ngạt khi ở bên mẹ.


"CHỊ MUỐN BUÔNG GÁNH NẶNG XUỐNG LẮM"

"Chị muốn buông gánh nặng xuống lắm, nhưng đâu biết làm sao" - chị khách hôm qua của mình đã nói vậy.

Một lần nữa, chị chạm vào điểm đau nhất của mình.


Bây giờ hai chị em đã lớn, rảnh là cứ chạy về đỡ đần mẹ việc nhà, dành thời gian quây quần với bố mẹ, vì bố mẹ bảo hạnh phúc nhất là được 1 nhà 4 người ở với nhau. Nhưng dù có thế, mẹ vẫn có nhiều lo lắng đến mất ngủ triền miên.

Mình biết mẹ không muốn phải gánh vác mọi thứ như vậy. Nhưng mẹ đã làm vậy trong vô thức, và từ đời thuở nào.

Chắc là mẹ cũng muốn buông xuống, nhưng bắt đầu từ đâu?


Mình cũng muốn mẹ đừng lo nữa.

"Ở Sài gòn có đồ ăn, mẹ không cần đóng thùng gửi vào."

"Con đi làm có tiền rồi, mẹ đừng dành dụm nhịn ăn nhịn mặc nữa."

"Quyết định nào của con, cũng là để cho con hạnh phúc. Dù đi làm hay nghỉ làm, ở bên hay không ở bên ai. Mẹ không cần lo lắng mất ngủ nữa".


Dù đã nói ngàn vạn lần, nhưng như vị khách hôm qua, không thể nào dừng lo lắng và gánh vác được.


Không dừng được, là do chính tâm trí mình giới hạn bản thân thôi.

Chỉ cần muốn buông xuống, thì ắt sẽ bỏ được. Gánh nặng trên vai mình mà, đâu ai đeo vào cho mình đâu.

ree
Ảnh: chị mẹ


 
 
 

Mình thật không dám tin vào những gì mình đọc được trên bài, vì bài học dành cho vị khách hôm nay của mình quả thật sẽ chạm đến giới hạn chịu đựng.


NOBODY ELSE LIKE HIM - Không ai các có thể như anh ấy

Cô gái của mình là người quyết đoán, bộc trực, mình hay trêu cô ấy cục súc.

Cô có cuộc sống không dễ dàng cả về gia đình, công việc, tình cảm. Và phải mất rất lâu để rút chân ra được những điều khiến cô ấy đau khổ.


Thế rồi người này đến như một vị cứu tinh. Bạn nói anh ấy với bạn có linh cảm mãnh liệt dành cho nhau. Bạn có thể làm tất cả chỉ để được ở bên anh.

Thậm chí dù 2 người ở xa, bạn vẫn cảm nhận được những cảm xúc căng thẳng của anh.


Bạn ấy mơ về anh, cả trước khi gặp nhau. Nhưng trong giấc mơ mọi người đều nói bạn chạy đi, anh ấy sẽ làm hại bạn.

Bạn nói với họ: Không, anh ấy thương tôi, và tôi cũng thế.

ree

MÌNH NGHĨ LÀ MÌNH SẼ CƯỚI ANH ẤY TRONG NĂM NAY

Mình vừa lật bài vừa lặng người khi cô bạn vui vẻ nói vậy.

Mình bảo mình thực sự mong muốn cô ấy hạnh phúc, nhưng có vẻ tương lai mà những lá bài cho thấy sẽ không khiến cô ấy vui khi nghe. Và rồi bạn mình vẫn muốn mình đọc.


Trên bài cho thấy kết thúc của 2 người sẽ là anh ấy nổi tiếng, có chỗ đứng trong lĩnh vực của mình. Mà cô bạn mình chính là hậu phương vững chắc cả về tinh thần, tài sản, con đường công danh cho anh.


Tuy vậy ở cạnh anh lại là một người phụ nữ lớn tuổi tầm 35 trở lên. Quý phái, mạnh mẽ, thu hút, tràn đầy tự tin. Đây là người mà anh có thể sẽ kết hôn.

Bạn mình ở trong tối, còn người phụ nữ này ở ngoài sáng.

Bạn mình giúp anh đường quan lộ.

Người kia giúp anh thu phục lòng người.


Rồi bạn mình bảo, vậy thì mình sẽ quay lại môi trường của anh ấy - nơi mà mình đã chiến đấu để bước ra. Biết đâu với sự tin tưởng vững vàng vào anh, mình lại có thể quen được với môi trường ấy.


Mình cho bạn thấy 2 lựa chọn.


Một là, bước lại vào vòng xoay tiền bạc, bon chen đó, để có thể ở bên anh nhưng đánh mất mình.

Hai là, giữ bản thân bên ngoài cuộc đua để làm hậu phương vững chắc, và bên cạnh anh theo cách khác.


Nếu là các bạn, thì các bạn sẽ chọn con đường nào?



 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page