top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

Vì sao mình biết năng lượng, và luân xa là có thật?

Đầu tiên mình phải nói rằng, sự thật là thứ chính mình tin vào.

Sự thật của bạn có thể là con người tiến hóa từ vượn.

Sự thật của mình không giống như vậy. Nên mình chỉ kể những gì đã xảy ra với mình, và mình tin vào chúng.


Quay lại câu hỏi trên. "Vì sao mình biết năng lượng, và luân xa là có thật?".

Tại sao không phải "tin", mà là "biết"?

Bởi vì khi đã trải nghiệm qua, thì nó trở thành 1 phần thực tại.

Giống như chúng ta đều biết đưa tay vào lửa sẽ bỏng.


GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH ĐÃ NHA

Dù ông ngoại mình nghiên cứu và thực hành năng lượng chữa lành đã lâu, nhà mình không ai tin vào điều đó, bao gồm cả mình.


Nhưng có một điều không thể chối cãi là đã qua tuổi 90, nhưng ông vẫn rất minh mẫn và thông thái. Cũng có rất nhiều người đi theo ông để học về sử dụng năng lượng và thiền.


Cuộc đời của ông là tập hợp các biến cố to đùng mà chắc mình có thể viết nguyên cuốn sách về nó. Nhưng mình sẽ có một bài riêng cho ông, cũng như các nhân vật có ý nghĩa đặc biệt trong đời mình.


TRẢI NGHIỆM KHAI MỞ LUÂN XA CỦA MÌNH

Đó là một lần tình cờ mình về thăm ngoại, trước đó mình hay bị bệnh vặt.

Thế là ông ngoại bảo ngồi vào đây, nhắm hít lại và hít thở sâu.


Sau đó ông đưa bàn tay lên đỉnh đầu mình, để cách mình tầm 5cm.

1, 2, 3 giây. Và có một thứ chói sáng ập vào mắt mình. Như bạn đang nhắm mắt ngủ mà có ai bật đèn lên vậy.

Trong lúc mình chưa kịp phản ứng, một luồng điện chạy tê rần từ đỉnh đầu, đến cổ, chạy dọc theo xương sống, đến xương cụt và đến từng đầu ngón chân.


Cảm giác đó đỉnh thật sự ấy. Kiểu một dòng nước gột rửa bạn từ đầu đến chân.


"Xong rồi đó" - mất có 3 phút thôi, ông ngoại đã khai mở luân xa cho mình.

Lúc đó trẻ con thì phấn khởi lắm, đâu có biết điều gì đang đợi mình phía trước đâu.


VÀ CÁC KHẢ NĂNG TÂM LINH CỦA MÌNH MẠNH LÊN BẤT NGỜ

Dịp mà mình nhớ nhất, là khi mình thực sự "nhìn" thấy họ rõ ràng, thay vì trước đây chỉ "cảm thấy".

À mà cũng không thực sự rõ ràng, mình nhìn thấy họ như những chiếc bóng đen. Mà thay vì nằm trên mặt đất thì họ đứng thẳng, với hình dáng giống chúng ta.


Đợt đó mình cùng một bạn nữ đi xem nhà. Nhớ lại vẫn rợn cả tóc gáy.

Lúc chủ nhà mở cửa ra thì ối giồi ôi, căn nhà hình trụ mà nhìn thông được tới cuối ấy, lóc nhóc lổm nhổm bao nhiêu là bóng đen chen chúc.


Mình kéo tay con bé "vô rồi ra liền nha em".

Con bé thì xông xáo lắm, đi thẳng một mạch xuống cuối - chỗ nhà bếp - cũng là nơi mình nhìn thấy bóng đen.

Trên tường khắp nơi dán những thứ như bùa - mấy tấm giấy trắng, vẽ hình ngoằn nghèo bằng mực đen.


Xong con bé rủ mình đi lên lầu. Từ chỗ cầu thang, thì nhìn sang hai bên là hai phòng ngủ. Cửa sổ lớn của cả hai quay về phía cầu thang.

Tức là khi mình đứng ở chỗ cầu thang đó, và cửa sổ mở, thì có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong phòng.


Và mình nhìn thấy thật.

Trong mỗi phòng, ngay ở góc, cũng là những bóng đen. Lúc đó trời vẫn sáng. Nhà ở hướng nắng nên ánh sáng chiếu thẳng vào phòng.

Những bóng đen nhấp nhô đó đang chen chúc nhau trong góc.


Mình hỏi nhỏ con bé "Có thấy gì không em?"

"Thấy gì là gì chị?".


Đến đây thì mình vội kéo em về, nói khéo với chủ là tụi em trả lời sau nha.


ree
Ảnh minh họa: piamannikko.com

Về nhà, mình kể con bé nghe.

Bạn mình cũng người chơi hệ tâm linh và nghe kể nhiều trải nghiệm trước của mình, nên nó cũng tin.

Sau hôm đó con bé sốt rên hừ hừ 2 ngày, còn mình phẻ re.


Mãi sau đấy, có một gia đình đông người dọn vào căn nhà đó, rồi mở bán hàng ăn nhỏ. Mình mới vừa bảo bạn, để xem họ ở được bao lâu, thì tuần sau đấy thấy mời thầy cúng về cúng bái náo nhiệt cả một xóm.


Mà cũng lần đầu tiên mình nhìn thấy thầy cúng. Họ mặc bộ đồ nhiều màu, tay áo dài ơi là dài. Đi ngang qua thấy đang thể hiện một điệu nhảy gì đó, có đọc những lời chú mình nghe không hiểu và kèn trống inh ỏi gõ theo.


Sợ ơi là sợ.


 
 
 

Trước khi mình bắt đầu trải bài, mình đã có nhiều trải nghiệm tâm linh, đa số thì hài hước, nhưng đôi lúc khá đáng sợ.


MÌNH ĐÃ BIẾT CĂN NHÀ MÀ MÌNH CHƯA ĐẾN BAO GIỜ

Lúc đó mình học cấp 2, dì chở mình đến nhà bạn dì chơi. Mình không quen cô đó, và dĩ nhiên chưa đến nhà cổ bao giờ.


Lần đó trời đã tối, cô ấy chạy trước dẫn đường và dì chở mình theo sau. Đến một khúc cua tự dưng cô ấy mất hút. Hai dì cháu chưng hửng giữa đường.

Mình bảo, dì chạy qua bên trái nè. Mình không biết vì sao lại nói thế nữa, nhưng cảm giác rất chắc chắn.


Thế rồi dì chạy vào, theo chỉ dẩn của mình quẹo thêm lần nữa, bỏ vài căn nhà, và đến được nhà bạn của dì. Dì mình tròn mắt nhìn mình, sao con biết hay vậy?


Lúc đứng trước cửa nhà, dường như trong đầu mình hiện lên hình ảnh cắt lớp của căn nhà đó:

  • Bước vào cổng sẽ có một con chó vàng to đùng chạy ra

  • Ngoài sân có bộ bàn ghế bằng đá

  • Phòng khách có bộ bàn ghế gỗ nâu

  • Đi thẳng cuối phòng khách là nhà bếp, có nhiều phụ nữ đang nấu ăn

  • Bên tay phải phòng khách là phòng ngủ

Mọi thứ cứ xẹt qua đầu mình trong 3 giây.


ree
Ảnh minh họa: olyfloat.com

MÌNH CÒN MƠ THẤY ĐỀ THI NỮA

Vầng, mong ước của tất cả mọi học sinh.


Trong giấc mơ mình ngồi bàn đầu - điều đầu tiên gây ấn tượng, tại mình chữ T nên đi thi toàn ngồi bàn cuối.

Việc lạ lùng thứ hai là cô giám thị - một cô trẻ tuổi lạ mặt, bận cái áo dài hồng cánh sen trơn bóng. Mình nhớ trong mơ đã lẩm nhẩm, sao mà cô bận đồ xấu thế 😅


Sau đó mình mở giấy ra, mình đã nhìn thấy đề bài!

Lúc đó kiểu ai đã búng tay một cái "bụp", và mình nhận ra mình đang mơ.

"Nhìn kỹ vào, nhìn đề bài kỹ vào nha!" - Mình đã tự nhủ như vậy.


Vừa tỉnh lại là bật khỏi giường đi tìm giấy bút.

Nhưng ôi thôi, vừa ngồi xuống bàn thì nhớ tất cả mọi thứ, trừ cái đề thi.


Rồi chuyện gì đến cũng đến.

Hôm thi văn, vừa thấy cô giáo hồng cánh sen đi vào là mình nhớ ra cái đề liền.

Bạn đoán đúng rồi đó. Tủ đè.

Đó là 1 trong 2 đề mình không học. Cô cho học 5 đề 😐


Đây là hai trong số những trải nghiệm khó giải thích và cũng khá vui khi nhớ về.

Kỳ sau có lẽ mình sẽ kể những trải nghiệm ít vui tươi hơn chút.


 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page