top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

"Sao trong mối quan hệ tình cảm, mình cứ gặp những người nhìn có vẻ phù hợp, rồi lại gây nhau đúng một chuyện để rồi chia tay?"

"Sao mình cứ hục hặc với sếp mãi, dù đổi bao công ty?"

"Sao mọi thứ, luôn kết thúc ở cùng một điểm?"


ĐÓ LÀ VÒNG LẶP


Các bạn hãy thử xem phim Lucifer (series phim Mỹ) nhé, để hình dung rõ hơn về "vòng lặp".


Trong bộ phim này, địa ngục chính là những vòng lặp mà bạn không thể thoát ra được. Ví dụ như một người đã từng bỏ rơi gia đình để chạy theo mộng tưởng, thì sao khi mất đi, anh ta cứ sống mãi trong giây phút mình rời khỏi nhà.


Một người khác thì sống mãi trong giây phút được ở cùng với con gái, vì anh ta chưa bao giờ nói rằng mình yêu con như thế nào.


Không ai khống chế những vòng lặp này, kể cả Lucifer - người cai quản địa ngục. Khi bạn nhận ra đây chính là vòng lặp, và nó có nút thắt ở chỗ nào, đó chính là khi bạn bắt đầu tự giải thoát cho mình.

ree

TẠI SAO TỤI MÌNH CỨ GẶP MÃI MỘT VẤN ĐỀ?


Vòng lặp là những bám chấp, những tổn thương khiến bạn lặp đi lặp lại một hành động không đúng với bản chất thật sự của mình.


Ví dụ như bạn là người mạnh mẽ và độc lập, nhưng bạn có nỗi sợ bị bỏ rơi, nên trong mối quan hệ, bạn trở nên vô cùng vô cùng dựa dẫm. Sự dựa dẫm đó khiến người khác mệt mỏi và bỏ chạy khỏi bạn.


Hoặc bạn là một người cực kỳ nhạy cảm, bạn có những quy tắc riêng về cách người khác nên đối xử với bạn như thế nào. Nhưng bạn đã trải qua thời gian dài một mình, không bạn bè, không có kết nối bên ngoài, nên bạn dần lờ đi những hành vi không đúng mực của người khác dành cho mình, và cho phép họ giẫm lên giới hạn của mình.


Nói chung là bạn đã nhận ra có gì đó sai sai với những hành động bạn đang làm, những hoàn cảnh mà bạn đang ở. Và mọi thứ đều quay về đúng 1 vòng lặp để bạn nhận ra cái "gì đó" là cái gì.


Bây giờ nhìn lại nha, vòng lặp của bạn là gì?

 
 
 

Có ai cảm thấy nỗi buồn sẽ lớn dần lên, còn niềm vui thì nhỏ dần lại không?


Khi mình có chuyện buồn, mình chui vào phòng ôm lấy nỗi buồn đó thì nó sẽ càng lớn hơn.


Sau đó có người tìm tới với mình, mình cảm thấy khó chịu và cáu gắt, mình cãi nhau với người đó, làm tổn thương mối quan hệ, nỗi buồn lại lớn lên một chút.

Rồi mình đi làm, mọi việc trở nên tệ hại và mình cảm thất thất vọng về bản thân. Nỗi buồn lớn lên chút nữa.


Mỗi một giây phút, nỗi buồn lại âm thầm lớn lên. Đến một ngày, nỗi buồn quá lớn đến mức chúng ta không chứa nổi và lựa chọn leo lên sân thượng.


Còn niềm vui thì sao?

Mình được ai đó cho 1 cái kẹo, cảm thấy hôm nay thật vui.


Sau đó mình mặc chiếc váy đẹp nhất tung tăng đi làm. Trên đường giẫm phải 1 vũng nước bẩn. Mình hơi bực, nhưng không sao, vì hôm nay được cho kẹo nên mình vẫn vui.


Rồi mình đến công ty, một đống công việc chất chồng khiến mình bực lên, mình quăng viên kẹo sang một bên.


Niềm vui to lớn xẹp dần, và đến giờ thì hoàn toàn biến mất.

Và như một vòng lặp, nỗi buồn to dần và mình trở thành nhân vật như tình huống trên.

ree

Vì sao chúng ta cần trải qua nỗi buồn?

Như bạn thấy đó, chúng ta thường có cảm xúc mạnh hơn với nỗi buồn, và vương vấn nó lâu hơn.


Do vậy, những bài học lớn nhất của tụi mình thường đến khi cảm xúc buồn lên đến đỉnh điểm. Nhờ vậy, mà mình cũng hiểu bài học sâu hơn, và nhớ lâu hơn.

Những trải nghiệm buồn có khiến mình dễ cảm thông hơn với những nỗi buồn tương tự của người khác.


Nên khi bạn buồn, hãy nhìn xem bài học đang đến với mình trong trải nghiệm này là gì, học lấy nó, và bước tiếp. Cũng như hãy hiểu rằng, chúng ta cần trải qua nỗi buồn không phải để buồn, mà để trở nên thấu hiểu, từ bi, thông tuệ hơn.


Trong nỗi buồn, mình cũng đang dần trở nên hạnh phúc.

 
 
 

Updated: Mar 4, 2022

Câu trả lời của mình rất đơn giản, nếu sợ thì bạn nên đi học bơi.


Tại sao á?


Bạn có biết cảm giác sợ hãi tột độ của lần đầu học bơi không?

Bạn sẽ đứng chần chừ trên bờ. Mặt nước trong xanh trông có vẻ hay ho nhưng cũng đáng sợ.


"Lỡ chân không chạm tới đáy thì sao?"

"Lỡ không bơi được thì sao?"

"Lỡ uống nước thì sao?"

"Có khi nào chết đuối không ta?"


Nếu bạn đã xem bài trước của mình về vũ trụ thu nhỏ, chắc bạn sẽ nhớ Malli - nỗi sợ của mình.

Những lời ở trên là Malli của bạn nói.


Malli là một phần tính cách sợ hãi mọi thứ trên đời. Vì sợ hãi nên cậu ta hoảng loạn, đập phá, la lối, hù dọa người khác để mọi người đều phải sợ hãi giống như mình.

Bạn không thể cấm Malli la lối được, vì đó là nhiệm vụ của cậu ấy.


Nhưng bạn có thể ngăn không cho Malli cản bước mình.


Hãy nhớ đến lần đầu học bơi.

Bạn rất sợ, nhưng bạn chỉ cần thử bước xuống nước.

Ngay trong lúc đang sợ hãi đó, bạn đã vượt qua nỗi sợ rồi.

ree

 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page