- Hoa Thạch Thảo
- Sep 23, 2021
- 4 min read
Updated: Sep 24, 2021
Quãng thời gian ở công ty cũ để lại cho mình nhiều kỷ niệm đẹp, và cả nỗi trầm cảm sâu sắc.
Chà, cuối cùng thì mình phải đối mặt lại với vấn đề này rồi. Và đầu tiên mình muốn nói rằng sau khi suy ngẫm lại, mình chấp nhận rằng mọi thứ đến vì nó phải đến. Ai cũng có lý lẽ riêng của họ.
Và mình, cùng đại diện công ty, đã kết thúc mọi chuyện theo cách văn minh nhất.
Vì sao mình nghỉ?
Mình nghỉ vì không hài lòng với sếp. Đúng vậy đó. Vì không hài lòng với sếp.
Sếp mình là một nữ cường, một bông hồng thép. Cứng rắn, quyết liệt. Cả người tỏa ra lửa.
Vị trí của sếp mình nắm giữ rất nhiều thứ, đặc biệt là chịu trách nhiệm cho số lượng nhân sự ở công ty. Thiếu người thì dự án không chạy được. Dự án không chạy được thì chỉ có ăn cám.
Rồi còn cả giấy tờ pháp lý, cả việc tổ chức chương trình giao lưu với sinh viên, với các ứng viên sáng giá trên thị trường.
Ti tỉ thứ.
Mình biết, nên mình đã cố gắng thông cảm cho sự nóng nảy, cho những lời nói thô lỗ và sắc bén như dao găm của sếp mình.
"Chị biết chị nói em làm việc cẩu thả thì em sẽ không chịu được. Nhưng em phải xem lại mình".
Câu nói đó là hạt giống thất vọng đầu tiên trong lòng mình, sau rất nhiều tháng nỗ lực ở công ty.
Mình bắt đầu tự trách bản thân, tự ti về bản thân mình.
Nhưng mình lại nghĩ, mình tệ đến vậy à? Sao sếp to tiếng với mình, bác bỏ mọi việc mình làm, trong khi những anh chị quản lý khác lại rất khen mình cơ mà? Cuối năm mình còn được tăng 30% lương cơ mà?
Vì sao mình chưa nghỉ ngay?
Vì những người khác đều trực tiếp, hoặc gián tiếp nói mình làm rất tốt. Công ty mẹ còn gửi thư khen mình.
Nên mình tự nhủ ừ thôi, sếp nói chưa tốt thì mình sẽ cố gắng cải thiện.
Thêm nữa mùa dịch này biết đi đâu mà tìm việc.
Chưa kể mình rất thích công việc hiện tại, mọi người rất dễ thương, và lương cũng khá cao nữa.
Rồi chuyện gì xảy ra?
Mình cố gắng mỗi ngày, mình tỏ ra là mình ổn. Nếu sếp la mắng, mình sẽ nghĩ lại những lời khen ngợi từ người khác. Sếp mình thì chẳng bao giờ khen.
Thế nhưng sếp mình ngày càng nặng lời, ngôn ngữ ngày càng quá sức chịu đựng.
Và bạn biết đấy, khi bạn nghe những lời không tốt đẹp về bản thân mỗi ngày, bạn sẽ bắt đầu tin vào những điều đó. Những lời khen ngợi khác không còn tác dụng. Trong đầu mình chỉ là những sự chỉ trích của sếp.
Mình là một đứa thất bại.
Mình dằn vặt bản thân trong suy nghĩ đó.
Rồi đi sang công ty mới có gì khác? Mình vẫn sẽ là một đứa thất bại thôi.
Mình không làm được gì ra hồn cả.
Hay mình ngủ một giấc rồi không tỉnh lại nữa nhỉ?
Đợt đó mình mất ngủ, cáu gắt, khóc lóc, làm bạn trai mình hoảng hồn. Bạn còn bảo mình nên đi gặp bác sĩ tâm lý.
Thời gian đó thật khủng khiếp.
Thật ra thứ đáng sợ nhất không phải là sếp mình, không phải hết tiền. Mà là tiếng nói trong đầu liên tục bảo mình là một đứa thất bại.

Ảnh minh họa: podtail.com
Mình đã nghỉ như thế nào?
May mắn trên sếp mình còn một Giám đốc (GĐ) người nước ngoài. Anh này thì thân thiện và thông thái cực. Mình gọi cho ảnh, nói rằng mình có việc quan trọng. Mới 3 chữ thôi là mình bật khóc. Mình uất ức đến cùng cực, bao nhiêu giằng xé trong mình vỡ ra ngay thời điểm ấy.
GĐ cũng đứng hình, anh ấy không hề cử động khiến mình tưởng mạng lag cơ 🤣
Sau khi nghe mình nói xong, anh ấy bảo "Tôi thật sự xin lỗi nếu bạn cảm thấy như vậy. Hãy tin tôi, bạn đang làm rất tốt công việc của mình. Nếu bạn cho tôi cơ hội, tôi sẽ xem xét việc này và cố gắng cải thiện tình hình".
Đáng lý ra hôm ấy mình tính xin nghỉ rồi, nhưng thấy ảnh nhiệt tình quá nên mình đợi thêm một thời gian để anh ấy cố gắng. Sau đó anh ấy có góp ý với sếp mình, rằng sếp mình nên kiềm chế lại. Và nên quan tâm đến cấp dưới nhiều hơn, chẳng hạn như gọi hỏi han họ (trong đó có mình).
Cũng được 1 hoặc 2 tuần gì đấy. Và rồi mọi chuyện lại như cũ.
"Xin lỗi, nhưng tôi nghỉ việc!" - mình gọi cho GĐ.
Tụi mình có một vài cuộc nói chuyện sau đó, cho đến cả ngày làm việc cuối cùng của mình.
Anh ấy xin lỗi vì để một chuyện như thế này xảy ra ngay trước mắt anh ấy, và cảm ơn mình đã lên tiếng. "Việc nghe người khác nói rằng bạn đang làm sai gì đó thật không dễ dàng. Đặc biệt là từ cấp dưới. Nên sếp của bạn sẽ cần có thời gian điều chỉnh. Nhưng tôi tôn trọng nếu bạn cảm thấy đây là thời điểm thích hợp để rời đi. Và tôi thành thật xin lỗi vì bạn đã có những trải nghiệm tệ như vậy ở đây. Hãy tin tôi, tôi không bao giờ muốn để bạn đi."
Cho đi tử tế sẽ nhận về tử tế
Đáng lẽ mình đã có thể đập đơn lên bàn (thật ra là qua email, đang dịch mà 😅) - Xin lỗi, nhưng tôi nghỉ việc!
Nhưng mình đã nói ra, trực diện và thẳng thắn, với tất cả sự tôn trọng. Để cấp quản lý biết có gì đó cần sửa ở đây. Và họ đã xem xét vấn đề.
Tuy cuối cùng mình vẫn nghỉ, thật may mình đã làm điều đó, nhưng mình đã rất tự hào về cách bản thân đối diện với vấn đề và dũng cảm rời đi.
Bài tiếp theo mình sẽ phân tích vấn đề này trên khía cạnh tâm linh. Chờ mình nhé!