top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

Nhìn nè mọi người, đây là mình:

ree
Ảnh minh họa: parkersettecase.com

Trong buổi thôi miên, mình nhìn thấy một ngọn núi ở nơi quê nhà Tây Nguyên của mình. Mình đã từng đến đó trong một buổi cắm trại nhóm và cảm thấy kết nối sâu sắc ngay từ lần đầu. Mình yêu ngọn núi ở đó vô tận và đã quay lại thăm nó vài lần. Mỗi khi nhớ quê, ngọn núi đó là hình ảnh đầu tiên hiện lên và đem lại cho mình năng lượng chữa lành.


Vị thầy tâm linh của mình bảo mình hãy quay lại đó, leo lên đỉnh núi mà mình chưa leo (đợt cắm trại do là một đứa phi thể thao nên mình chỉ loanh quanh chân núi). Thầy nói những năng lực tâm linh của mình sẽ được khai mở thêm khi mình leo đến đỉnh núi đó.


Đó là cội nguồn của con. Con từng là một cây cỏ ở đó. Hãy quay lại ngọn núi đó, và quỳ xuống hôn lên mặt đất. Hãy ôm lấy cây cối ở đó và xin họ truyền cho con năng lượng của tình yêu và chữa lành

Lúc nghe những lời này, tim mình như vỡ ra bởi một điều "biết" đã được dấu kín. Mình tràn ngập vui sướng và hạnh phúc. Giống như cảm giác trở về lại nhà của mình. Mình còn nhìn thấy bản thân là một cây cỏ xinh xắn mọc dưới gốc cây. Cây cỏ đó đang lắc lư qua lại giống như vậy tay chào mình.


Có cần phải đáng yêu thế không 💞💓💗💋


Thầy bảo vì mình từng là một cây cỏ, nên mình rất yêu thiên nhiên, rất thích đi chân đất.

Mà đúng thật, kể từ khi còn nhỏ mẹ mình cứ phàn nàn suốt vì mình cứ bỏ chân đất ở khắp nơi. Mẹ hay trêu mình có dép không mang, chắc là chưa tiến hóa hết 🤣


Từ giờ mình sẽ bảo mẹ rằng con là cọng cỏ, mẹ cứ để con nối đất đi 😚


 
 
 
Mẹ con cũng có bài học của mình. Đó là bài học tôn trọng sự tự do ý chí.

Như trong bài viết "Mẹ con, hãy tha thứ cho bà ấy", vị thầy tâm linh đã cho mình biết lý do đằng sau tính cách kiểm soát của mẹ mình.


Thầy cho gửi cho mình một thông điệp tuyệt vời, là mình sẽ đi nước ngoài.

Ý mình là, mình vô cùng hy vọng có thể đến chân trời mới, nhìn thấy thế giới, và đã từng bước lên kế hoạch cho việc đó.


Mình và bạn trai thậm chí còn xem qua giá nhà, tưởng tượng ra kiểu nhà mà tụi mình muốn và tính xem nên tiết kiệm tài chính như thế nào. Như thể chuyện ấy đã rất gần rồi í.


Thích nhỉ 😚


Tuy nhiên tụi mình vẫn đang theo học những chương trình riêng. Sớm nhất là 2023 cơ.

Hy vọng trước lúc đó mình đã có thể kết nối một cộng đồng lớn mạnh và có một buổi offline.

Tại thời điểm viết bài này mới có 01 người biết đến sự hiện diện của Aster Amellus thôi. Mình sẽ có một bài viết về chị sau.

ree
Ảnh minh họa: www.iini.net

Về việc mình đi nước ngoài, thầy nói mình phải đi. Bởi vì đó cũng là bài học của mẹ mình.

Bài học tôn trọng sự do ý chí. Mẹ mình sẽ nhận ra khi mẹ không kiểm soát mình, thì mình vẫn có thể sống tốt, và sống hạnh phúc, vì mình biết điều gì tốt nhất cho bản thân.


Mẹ cũng không còn bị vướng bận về việc phải lo cho chồng, cho con, phải đụng tay vào tất cả mọi việc.

"Your life, your choice" - Câu mà bạn trai mình hay nói, mình cũng phải tìm cách diễn đạt nó cho mẹ mới được.


Suy nghĩ rằng bạn có trách nhiệm với cuộc sống của tất cả người xung quanh nặng nề biết bao nhỉ?


 
 
 
Trong một kiếp trước, con và em trai cũng là con của mẹ con. Nhưng hai đứa đã chết đuối khi còn rất nhỏ. Đó là lý do vì sao mẹ con luôn sợ bất trắc, và muốn kiểm soát con cái của mình. Vì bà ấy sợ mất con một lần nữa.

Mình vừa viết những dòng này vừa nổi da gà.


Mẹ mình

Trước hết nói chuyện mẹ mình, bà ấy là người phụ nữ ngọt ngào và nhân hậu nhất mà mình từng biết.

Bà ấy chọn làm một y tá, và bà yêu công việc đến mức nói về nó suốt ngày.


Bà giúp đỡ mọi người ở bệnh viện, từ cấp dưới, đồng nghiệp phòng khoa khác đến các bệnh nhân. Nếu thấy một người không đủ tiền mua cơm căn tin, bà ấy sẽ rút ngay 500 ngàn đưa cho họ.

Nếu một người không đủ tiền chi trả phẫu thuật, bà ấy sẽ nhờ bác sĩ trưởng khoa, hoặc thông báo cho các cậu dì của mình. Họ giống như thành viên của một hội từ thiện không tên không chính thức. Rồi các anh chị em sẽ góp mỗi người một ít, mua quà cho bệnh nhân và tài trợ cho các ca phẫu thuật.


Và họ chẳng bao giờ kể với ai về điều đó.


Nhưng mẹ mình có một tính khí mà mình không thể chịu nổi.

Bà ấy thích kiểm soát kinh khủng.


Con gái phải mặc váy, để tóc dài, và giữ thân hình đẹp.

Mình đi ngược với tất cả những tiêu chuẩn đó, đương nhiên là mới gần đây thôi.

Chứ nếu mình ngang ngược từ nhỏ chắc bà ấy đã lên tim lâu rồi.


Bà ấy cũng là một người rất truyền thống.

Nên khi biết mình đang sống cùng bạn trai (mà chưa có dự định kết hôn) thì bà ấy đòi sống chết, đòi báo cảnh sát đến bắt hai đứa. 🤣🤧🙃

Ừ đoạn này hơi hài 😅


Mình áp lực khủng khiếp mỗi khi nghe điện thoại của mẹ.

"Con gái thì nuôi tóc dài đi, mặc váy nhẹ nhàng cho đẹp"

"Nhớ giảm cân nha con, con gái mà mập là xấu lắm"

"Con có chắc là con muốn đổi công việc không? Công việc của con có ổn định không? Lỡ làm một thời gian người ta cho nghỉ thì sao?"


Tất cả những gì mình muốn là đi thật xa, càng xa ba mẹ càng tốt, để có thể sống theo ý muốn của mình. Mẹ làm mình ngạt thở, giống như đang cố gắng kéo dây một con rối chứ không phải đứa con của mình.


Mặc dù mình rất thương mẹ, mình cũng nhớ mẹ khi lâu không được về nhà. Và cả nhà mình cũng rất hòa thuận khi 4 thành viên cùng quây quầy bên nhau.

Nhưng chỉ được vài ngày thôi, trước khi mẹ mình "mở đài" làm con gái thì phải sống như thế nào.

ree
Ảnh minh họa: www.pngegg.com

Trong ca thôi miên, thầy đã nói cho mình về mẹ

"Mẹ của con có tính kiểm soát, vì bà ấy đã từng mất con một lần. Nên bà ấy sợ những gì bà ấy không kiểm soát được, sợ bất trắc, sợ mất con lần nữa. Hãy tha thứ cho bà ấy."

Thầy nói qua mình, nên mình đã vừa nói ra những lời này vừa bật khóc.


Từ nhỏ mẹ mình rất e ngại khi hai chị em mình đi đến nơi có nước, từ hồ bơi đến thác, đến sông suối... Mẹ mình hay mơ thấy một giấc mơ hai chị em mình chết đuối. Đến giờ hai đứa cũng mười mấy hai mấy tuổi rồi, mà lâu lâu mẹ cứ nằm mơ thấy cảnh ấy. Trong mơ tụi mình luôn ở độ tuổi tiểu học.


Bây giờ thì mình đã hiểu lý do vì sao mẹ như thế.

Mình cũng không còn quá cố chấp muốn mẹ hiểu cho cách sống tự do, phóng khoáng của mình.

Cũng không còn quá phiền muộn với việc mẹ mình đau buồn vì mình sống như một đứa hư hỏng, sống với bạn trai trước khi cưới hỏi.

Như bạn trai mình hay nói: "Your life, your choice" - cuộc sống của bạn là do bạn làm chủ.


Đúng vậy, bạn biết mình muốn gì và chỉ nên quản lý cảm xúc của mình thôi.

Muốn làm chủ cảm xúc của người khác, hay thay đổi suy nghĩ của họ là một việc phí thời gian và là một tội ác đi ngược lại với quy luật tự do ý chí.


Từ giờ, đây sẽ là quote mà mình thích nhất: "Your life, your choice"



 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page