Thôi miên quy hồi - 9: Mình là cọng cỏ
- Hoa Thạch Thảo
- Sep 28, 2021
- 2 min read
Updated: Oct 27, 2021
Nhìn nè mọi người, đây là mình:

Ảnh minh họa: parkersettecase.com
Trong buổi thôi miên, mình nhìn thấy một ngọn núi ở nơi quê nhà Tây Nguyên của mình. Mình đã từng đến đó trong một buổi cắm trại nhóm và cảm thấy kết nối sâu sắc ngay từ lần đầu. Mình yêu ngọn núi ở đó vô tận và đã quay lại thăm nó vài lần. Mỗi khi nhớ quê, ngọn núi đó là hình ảnh đầu tiên hiện lên và đem lại cho mình năng lượng chữa lành.
Vị thầy tâm linh của mình bảo mình hãy quay lại đó, leo lên đỉnh núi mà mình chưa leo (đợt cắm trại do là một đứa phi thể thao nên mình chỉ loanh quanh chân núi). Thầy nói những năng lực tâm linh của mình sẽ được khai mở thêm khi mình leo đến đỉnh núi đó.
Đó là cội nguồn của con. Con từng là một cây cỏ ở đó. Hãy quay lại ngọn núi đó, và quỳ xuống hôn lên mặt đất. Hãy ôm lấy cây cối ở đó và xin họ truyền cho con năng lượng của tình yêu và chữa lành
Lúc nghe những lời này, tim mình như vỡ ra bởi một điều "biết" đã được dấu kín. Mình tràn ngập vui sướng và hạnh phúc. Giống như cảm giác trở về lại nhà của mình. Mình còn nhìn thấy bản thân là một cây cỏ xinh xắn mọc dưới gốc cây. Cây cỏ đó đang lắc lư qua lại giống như vậy tay chào mình.
Có cần phải đáng yêu thế không 💞💓💗💋
Thầy bảo vì mình từng là một cây cỏ, nên mình rất yêu thiên nhiên, rất thích đi chân đất.
Mà đúng thật, kể từ khi còn nhỏ mẹ mình cứ phàn nàn suốt vì mình cứ bỏ chân đất ở khắp nơi. Mẹ hay trêu mình có dép không mang, chắc là chưa tiến hóa hết 🤣
Từ giờ mình sẽ bảo mẹ rằng con là cọng cỏ, mẹ cứ để con nối đất đi 😚
Comments