top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch bằng cách inbox page ở Khung chat góc phải duới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

Okay, phew, sau rất nhiều tháng trốn tránh, và viện cớ, mình cuối cùng phải ngồi lại để gỡ rối cái mớ bòng bong này.


Mỗi lần mình "bị" bắt nghỉ việc và thất nghiệp, mình biết đó là lúc mình phải ngồi lại viết "Bài thu hoạch" cho chặng đường đã qua. Không làm xong, thì mình không thể đi tiếp. Và khoảng thời gian ở nhà này có thể kéo dài cho đến hơn 6 tháng, cho tới khi nào mình nộp "Bài thu hoạch".


Lần đầu tiên mình bị bắt dừng lại là khi thức tỉnh tâm linh lần đầu năm 2021. Lúc đó mình bắt đầu đọc tarot, liên kết được với các vị Thầy tâm linh và những người bạn, anh chị em linh hồn. Một phần mình thấy mắt mình như sáng ra, mình cuối cùng nhìn thấy Sự thậtMa trận này. Phần khác, mình sống trong lo sợ vì bản ngã nói rằng mình đang chẳng giống ai, mình dị biệt, tất cả những người xung quanh (và đặc biệt là mình) không thể chấp nhận điều đó.


Lần thứ hai, là năm 2023. Mình rời Hồ Chí Minh tấp nập để về quê, bỏ lại giấc mơ lập nghiệp xa vời và một mối quan hệ mà năm 2020 được Thầy tâm linh bảo rằng chính Thầy se duyên cho đấy. Lần đó, mình cảm nhận lại sự hạnh phúc, hồn nhiên, cảm giác sống đủ đầy của những năm mười mấy tuổi. Rất lâu rồi, mình mới nhớ lại cảm giác hạnh phúc.


Lần này, năm 2024 - 2025, đùng một phát có người bảo mình mang nghiệp làm pháp sư, mà lại còn là "trừ tà sát quỷ". Chuyện đó chưa xảy ra đâu 😂 mình vẫn còn đang hoang mang. Hoang mang chán chê rồi, thì mình kiểu "thôi pháp sư cũng được, người thường cũng được, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục chứ, sao cứ ở nhà nằm lên nằm xuống thế này".


Và như hai lần trước, mình cứ loay hoay đi tìm mục đích của trạm nghỉ này. Phải có một lý do gì đó, một sứ mệnh, một cột mốc gì đó chứ nhỉ. Rồi hôm nay, thay vì lờ mờ đoán được, Thầy cho mình lời giải luôn: "Bài thu hoạch. Phải làm bài thu hoạch. Con không thể đi tiếp, nếu không dừng lại".


"Bài thu hoạch" nghĩa là một bản tổng kết hành trình sống ở mỗi chương trong cuộc đời. Mình đã học được gì, mình biết mình phải học gì tiếp theo. Thế nhưng "Bài thu hoạch" ở lần 3 này thực sự quá gay cấn, trần trụi và đau đớn, làm mình chần chừ mãi bây giờ mới ngồi lại.


Thôi được rồi, thì cũng phải làm, để mà còn bước tiếp.


Cuộc đời thật sự là một vòng tròn
Cuộc đời thật sự là một vòng tròn

 
 
 

Chào mọi người, lại là Thạch Thảo đây.


Mình đã biến mất được tầm 6 tháng, để quay lại cuộc sống vật lý. Đi làm kiếm tiền, đụng chạm xô xát, vấp ngã, đau đớn, hạnh phúc, đủ đầy. Lạ ha, dù mình có thể sống hoàn toàn ổn với việc xem tarot và chữa lành, mình đã chọn quay lại con đường mà mình từng yêu thương nhất, mà cũng ghét bỏ và sợ hãi nhất. Khi nào bình tâm hơn, mình sẽ kể cho mọi người nghe nhé. Còn hôm nay, 22/11/2022, mình mang đến một thông điệp về gia đình


Nghiệp gia đình


Là những mô típ hay lặp lại trong gia đình; ví dụ ông/ anh/ chú nghiệt ngập cờ bạc; hoặc dì/ cô/ mẹ góa chồng. Nó là những tổn thương hay lặp lại và thường vận lên cả người chúng ta.


Dĩ nhiên, chúng mình biết mỗi gia đình có vấn đề gì trước khi chọn đến với gia đình đó ở kiếp này. Vì chúng mình biết ở đó mình có thể học được gì.


Giai đoạn này là lúc nhiều người đến với thỉnh nguyện muốn được gỡ nghiệp gia đình.


Bằng cách nào?


Gỡ nghiệp gia đình bằng cách nào?

(Tóm tắt từ video của Ji Eun Tarot)

  • Thức tỉnh - nhận ra vấn đề: những mô típ nào thường xuyên lặp lại; vì sao họ làm như vậy

  • Dừng làm điều đó với mình: mình có đang trong tình trạng đó không, có những tổn thương nào bắt đầu từ đó

  • Làm gương cho mọi người: thay đổi những hành vi lặp lại

  • Tha thứ

Ví dụ ngắn gọn, gia đình mà bà/cô/dì/mẹ thiếu vắng người chồng thì những người phụ nữ này thường quá mạnh mẽ, tính nam trội, quyết đoán đến mức độc đoán, ít lắng nghe, nóng tính... Và những đứa con trong gia đình này thường có tính cách tương tự và gặp tổn thương về tính nữ. Như khó cởi mở chia sẻ cảm xúc, không cho phép bản thân mềm yếu, khó tin tưởng người khác, đặc biệt là người khác giới.


Vậy để gỡ nghiệp này, chúng ta cần nhìn xem vấn đề là gì, tại sao họ hành xử như vậy, chúng ta có đang làm vậy không, chúng ta đang bị tổn thương thế nào từ những nghiệp này. Từ đó yêu thương, tha thứ cho những nỗi đau, những người gây ra nó và thay đổi từ chính mình.


Tết này đến sớm, nhớ về với gia đình!

ree




 
 
 

Hôm qua mình gặp chị khách khiến mình nhớ mẹ vô cùng.


MẸ

Mẹ mình là một người sống tình cảm, mẹ rất dễ xúc động và cảm thông. Chắc là mình thừa hưởng nét tính cách này từ mẹ.

Mà những người như vậy, hay lấy việc của người khác thành của mình.

Ai gặp khó khăn, ai có gì cần làm là xắn tay làm dùm hết.


Cứ nghĩ như vậy thì tốt cho tất cả mọi người...


NHƯNG!

Dần dần tụi mình ỷ lại vào mẹ.


Mẹ đi làm về còn phải nấu nướng, đám con ăn xong mẹ đuổi hết lên lầu học bài, mẹ lại lụi cụi lau dọn.

Mẹ kêu ba đi nằm nghỉ, vì ba lao động tay chân mệt. Rồi mẹ lại đi lau nhà.

Từ lúc mình bắt đầu có nhận thức, chắc là mọi việc trong nhà đã luôn do mẹ lo lắng.

Ba gánh nhiệm vụ kiếm tiền, và có đồ đạc gì hư hao cần sắm sửa trong nhà là ba quản. Có lần, ba đi đón mình ở trường cấp 2, trong khi mình đã học lớp 11.


"CÁI GÌ TRONG NHÀ NÀY, CŨNG PHẢI THEO Ý EM!"

Có lần ba mẹ cãi nhau, ba bảo: "Anh quá mệt rồi, cái gì trong nhà này cũng phải theo ý em".

Mẹ chết lặng, bỏ lên phòng đóng cửa.


Lúc đó mình học năm 2, ngây ngốc, ngờ nghệch, trong lòng hả hê.

Vì mẹ đã kiểm soát mọi thứ trong cuộc sống của mình, kể từ cách ăn mặc, giờ ngủ nghỉ, mối tình đầu... Mình thấy lời ba nói như thay cho nỗi lòng của mình.

Mặc dù mình thương mẹ, nhưng mình không chịu nổi cảm giác ngột ngạt khi ở bên mẹ.


"CHỊ MUỐN BUÔNG GÁNH NẶNG XUỐNG LẮM"

"Chị muốn buông gánh nặng xuống lắm, nhưng đâu biết làm sao" - chị khách hôm qua của mình đã nói vậy.

Một lần nữa, chị chạm vào điểm đau nhất của mình.


Bây giờ hai chị em đã lớn, rảnh là cứ chạy về đỡ đần mẹ việc nhà, dành thời gian quây quần với bố mẹ, vì bố mẹ bảo hạnh phúc nhất là được 1 nhà 4 người ở với nhau. Nhưng dù có thế, mẹ vẫn có nhiều lo lắng đến mất ngủ triền miên.

Mình biết mẹ không muốn phải gánh vác mọi thứ như vậy. Nhưng mẹ đã làm vậy trong vô thức, và từ đời thuở nào.

Chắc là mẹ cũng muốn buông xuống, nhưng bắt đầu từ đâu?


Mình cũng muốn mẹ đừng lo nữa.

"Ở Sài gòn có đồ ăn, mẹ không cần đóng thùng gửi vào."

"Con đi làm có tiền rồi, mẹ đừng dành dụm nhịn ăn nhịn mặc nữa."

"Quyết định nào của con, cũng là để cho con hạnh phúc. Dù đi làm hay nghỉ làm, ở bên hay không ở bên ai. Mẹ không cần lo lắng mất ngủ nữa".


Dù đã nói ngàn vạn lần, nhưng như vị khách hôm qua, không thể nào dừng lo lắng và gánh vác được.


Không dừng được, là do chính tâm trí mình giới hạn bản thân thôi.

Chỉ cần muốn buông xuống, thì ắt sẽ bỏ được. Gánh nặng trên vai mình mà, đâu ai đeo vào cho mình đâu.

ree
Ảnh: chị mẹ


 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page