- Hoa Thạch Thảo
- Nov 1, 2021
- 2 min read
Câu chuyện này xảy ra năm 2017, trong 1 lần mình về quê chơi
Có một hôm chị mẹ gọi lúc 10h sáng, mình đang ở TpHCM. Đúng hôm đi cả ngày nên tối về mới gọi lại.
Chị bảo: «Người ta có chuyện kể ai biểu không nghe máy. Bữa nào về kể cho»
Lúc về quê tự nhiên nhớ lại hỏi chuyện gì, chị kêu «Bữa đó buồn mới muốn kể. Giờ người ta hết buồn rồi»
Xong chị nguẩy mông đi. Được vài bước ló đầu ra chêm thêm câu «Người ta hờn rồi»
Ba nghe thế cười cười, xoa xoa đầu mẹ dỗ dành, kiểu «Thôi đừng dỗi, người ta thương»
Từ hồi về ăn bánh gato nhiều quá lên hai kí rồi.

Chuyện này cũng năm 2017, đợt đó nhờ mẹ làm quân sư tình cảm rồi mới nhận ra trao lầm niềm tin
_ Sao tự nhiên ốm xuống vậy con.
«Người ta thất tình đó mẹ»
_ Xì. Có được mảnh tình nào vắt vai mà thất.
« ._. Người ta nghiêm túc đó»
_ Ủa thiệt hả. Kể mẹ nghe coi.
*Tua nhanh đoạn kể*
«Là vậy đó mẹ. Hầy»
_ Ừm. Nan y đây.
«Hả. Mẹ bảo gì cơ?»
_ Không phải, ý mẹ là con cứ chủ động nói chuyện rồi rủ người ta đi uống nước coi sao.
«Con rủ trước á? Mà biết gặp rồi nói gì, thôi kì lắm mẹ»
_ Con gái cũng đừng thụ động quá con à. Thì mượn sách vở lấy lý do bắt chuyện xem sao.
«Mẹ làm như học sinh cấp 3 ấy mà mượn sách vở. Hồi xưa mẹ làm quen người ta kiểu vậy hả»
_ Đâu có. Hồi xưa người ta toàn làm quen mẹ kiểu đấy. Hơi chuối nhưng đánh tiếng rõ ràng. Mẹ cũng hay tò mò nếu con gái làm thế thì sao, không mấy giờ con giúp mẹ giải đáp thắc mắc đi.
«Mẹ đúng là mẹ mìn =_=»
_ Thôi mẹ đùa đấy. Thì con cứ đánh tới một lần xem sao. Nếu thắng thì ăn cả...
«Thua thì ngã về không hả mẹ?»
_ Dốt. Thua thì ngoài kia vẫn còn khối đứa thị lực kém. Thế nào chả có đứa vớ phải con.
«Con kệ mẹ luôn đâyyyyyý»
_ Ha ha ha ha haaaaaaa. Vừa xấu lại vừa béo lăn quay ra đấy ai mà thèm. Tính tình lại không được tốt mấy. Ơ kìa mẹ chưa nói hết...
*Títttt*