- Hoa Thạch Thảo
- Oct 27, 2021
- 3 min read
Mình đã đọc những dòng này ở đâu đó nhưng quên nguồn rồi, ai đó biết thì hãy cho mình xin dẫn nguồn nhé. Cảm ơn mọi người rất nhiều!
CÓ 3 ĐIỀU LÀM CHÚNG TA BẤT HẠNH
Có 3 điều làm chúng ta bất hạnh:
Không tập trung vào việc của mình
Xen vào việc của người khác
Lo lắng việc của vũ trụ
Thật vậy, chính mình cũng đã dành quá nhiều thời gian đi lo việc của "người khác". Thay vì tập thể dục và đọc sách, mình dành thời gian nghe ngóng những câu chuyện phần nhiều là bịa ra của người khác.
Rồi mình mất nhiều thời gian để tự hỏi tương lai rồi sẽ ra sao, mặc dù có nghĩ nhiều thì thật sự cũng có nghĩ ra đâu 🤣
ĐỊA NGỤC LÀ GÌ?
Một trong những điều quan trọng mà mình nghiệm ra được trong Series phim Luccifer là Địa ngục.
Địa ngục không thật sự không phải là vạc dầu hay hố lửa. Địa ngục là những vòng lặp đau khổ. Mà không ai khác gửi chúng ta vào đó, ngoài chúng ta. Cũng không ai khác có thể đưa chúng ta ra khỏi đó, ngoài chính mình.
Những khoảnh khắc đau khổ và hối hận nhất cuộc đời sẽ lặp đi lặp lại trong vòng lặp, hay còn gọi là Địa ngục của mỗi người. Chúng ta sẽ phải chứng kiến khoảnh khắc ta giết một ai đó, làm mất một ai đó, và cảm thấy đau đớn giống hệt như lúc chuyện ấy diễn ra.
Tương tự như vậy, vào khoảnh khắc đang sống, bạn cũng có thể đang trải nghiệm Địa ngục của chính mình.

Ảnh mình họa (một cảnh Địa ngục trong Series Lucifer): https://www.youtube.com/watch?v=wjhZx3Ixocs
MÌNH ĐÃ SỐNG TRONG ĐỊA NGỤC Ở TRẦN GIAN
Mình đã từng ở trong 1 mối quan hệ rất dằn vặt trong nhiều năm.
Mình thương họ, bị phản bội, đau khổ, tha thứ, rồi lại bị phản bội, rồi lại đau khổ. Những giây phút hạnh phúc ngắn ngủi trong quãng thời gian đó dường như chỉ giúp đẩy đau khổ lên cao trào. Mình muốn buông bỏ, rồi lại kiên trì, rồi lại muốn buông bỏ. Vòng lặp ấy cứ lặp lại hoài suốt 5 năm.
Mình đã từng làm ở những nơi mà mỗi ngày đi làm cảm thấy như chất độc tiêm vào người, đau đớn và chết dần mòn.
Mình muốn cống hết hết mình, muốn đối xử tốt với người khác. Nhưng bên tai chỉ toàn những lời như "chửi nó đi, bắt nó đền tiền, tụi nó ngu/ không biết làm việc". Dần dần, mình lại là người nói những câu đó. Về nhà mình tự nhủ với bản thân đừng như vậy, nhưng khi bước chân vào chỗ làm thì đâu lại vô đó. Mình muốn nghỉ, nhưng sợ không lo được kinh tế, không biết phía trước là gì.
Vậy là mình cứ quay cuồng trong vòng lặp đó, đến nỗi trầm cảm. Mình khóc lóc và cáu gắt suốt ngày, xô đổ đồ đạc và trút giận lên thú cưng của mình. Mình muốn đập bể tất cả những gì trong tầm tay.
"MÌNH PHẢI LÀM SAO ĐỂ THOÁT KHỎI ĐÂY?"
Mình đã tự hỏi bản thân cả triệu triệu lần khi ở trong các vòng lặp khác nhau. Cho tới khi mình nhận ra, điều tốt nhất mình có thể làm là buông.
Buông bỏ sự sợ hãi về tương lai.
Buông bỏ mong muốn thay đổi người khác.
Buông bỏ ý niệm đổ lỗi lên bản thân.
Mình làm tốt nhất những gì mình có thể trong mỗi vòng lặp đó, rồi mỉm cười bước đi.
Vũ trụ luôn bày sẵn những chặng đường hay ho hơn, và có vẻ như vũ trụ tin vào chúng ta nhiều hơn chúng ta tin vào chính mình.