top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

KHI MÌNH BẮT ĐẦU THẢ LỎNG, CUỘC SỐNG DƯỜNG NHƯ DỄ DÀNG HƠN


Khi có công việc thì mình làm hết mình, khi không có thì mình dành thời gian cho bản thân nhiều hơn.

Lâu lâu mình tự hỏi trong đầu: "Vũ trụ à, người sẽ lo cho con cuộc sống về vật chất đúng không?"

Thế rồi vũ trụ gửi đến cho mình 1 món tiền trên trời rơi xuống. Và mình lại thong dong dành thời gian cho bản thân.


Khi mình băn khoăn tiếp theo nên đi lối nào, làm công việc gì, thì vũ trụ nhờ một người bạn giới thiệu cho mình công việc.

Đôi lúc mình vẫn chần chừ, mình hỏi trong đầu: "Vũ trụ ơi, những gì con hiểu có đúng hay không?"

Thế là vũ trụ gửi búa xua số 111, 222 - nghĩa là đúng, con hãy hành động đi, và con hãy trao đi yêu thương.

Đôi lúc thông điệp đến theo dạng hình ảnh, bài viết mình tình cờ đọc được, hoặc một người bạn tự nhiên đến và khuyên mình hãy làm đi thôi, đừng chần chừ nữa.


Mình cảm thấy yêu thương vũ trụ vô bờ, và được yêu vô bờ.

Chỉ cần mình hỏi, vũ trụ sẽ đáp ngay.

ree
Ảnh minh họa: ucg.org

MÌNH CŨNG ĐÃ TỪNG BỨC XÚC VỚI CÁCH DẠY CỦA NGƯỜI THẦY VŨ TRỤ NÀY


Mình nói với vũ trụ, con yêu việc giúp đỡ và phụng sự mọi người.


Thế là vũ trụ ban cho mình 1 anh người yêu trăng hoa và ích kỷ, những người bạn xung quanh mình đều biết chuyện đó nhưng cố gắng giấu giúp anh ta mấy năm trời. Rồi mình đắm chìm trong tình yêu đau khổ đó và bắt đầu thù hận nhân sinh.

Chưa dừng ở đó, vũ trụ cho mình đi làm ở những nơi tràn đầy sự tính toán và thù ghét.

Mình ngầng đầu lên hỏi: "Vũ trụ đang trêu đùa con đấy ư?"


Mình nói với vũ trụ, con muốn trở thành một người hạnh phúc.


Vậy là vũ trụ tước đi những vật chất mình đang có.

Mình trở thành một người không nghề nghiệp, không người yêu, không bạn bè.

Mình đã từng phải ăn dành dụm 1 túi bột năng mốc, đến bữa khuấy với nước nóng uống cầm chừng. Từ một người làm quản lý ở công ty, thành người đi phục vụ bàn cho nhà hàng.

Mình hậm hực với vũ trụ: "Như vậy là quá đủ rồi, tôi không tin nữa".


VŨ TRỤ MANG ĐẾN THỬ THÁCH, NHƯNG LẠI LUÔN Ở ĐẰNG SAU ĐỠ CHO TA


Thế nhưng khi nhìn lại, vũ trụ luôn có cách yêu thương riêng của mình.


Vì mình muốn yêu thương và giúp đỡ mọi người, vũ trụ cho mình thấy con người không phải lúc nào cũng dễ thương. Vũ trụ thử thách mình, để mình nhận ra kể cả khi người khác đối xử không tốt với mình, thì trái tim yêu thương vô hạn của mình cũng không bị sứt mẻ.


Vì mình muốn hạnh phúc, vũ trụ cho mình thấy hạnh phúc bắt đầu từ trong tâm. Mình không cần quá nhiều vật chất xa hoa để cảm thấy hạnh phúc. Mình học cách biết ơn túi bột năng đã cứu đói mình qua những tháng ngày đó.


Mình nhận ra vũ trụ luôn giúp đỡ mình bằng cách này hay cách khác.


Khi mình đi lạc đường, hoặc bị ngã xe, mình nhận ra vũ trụ đã cứu mình khỏi những tổn thất to lớn hơn.

Khi mình mất đi một thứ, mình nhận ra vũ trụ đang dọn đường để đem cho mình một món quà giá trị hơn.


Khi có một việc không như ý xảy ra, mình hiểu rằng vũ trụ đang đem cho mình những thứ mình muốn, nhưng theo một cách thông thái hơn.

Việc này tương tự như khi bạn để con trẻ tự vấp ngã và đứng lên. Mặc dù đứa trẻ có thể giận bạn, nhưng đây lại là điều tốt nhất bạn có thể làm cho nó.


Bạn luôn là đứa con được vũ trụ yêu thương, đây là một video truyền cảm hứng mà mình muốn chia sẻ về chủ đề này.

 
 
 

Tại sao bố mẹ mình lại cay nghiệt đến thế?

Tại sao sếp mình lại quỷ quái đến thế?

Tại sao mình toàn va vào mấy thằng khốn nạn?

Những thứ này có phải là do Vũ trụ đã an bài không? Tại sao vũ trụ lại đối xử với mình như thế?


TÂM LÝ NẠN NHÂN

Như một thói quen rất con người, chúng ta luôn tìm một điều gì khác để đổ lỗi cho các sự kiện không như ý trong cuộc đời.

Cơ mà, cuộc đời nào đâu như ý.


Vậy là Vũ trụ bày ra hết những trò này, cho vui hay sao?


Ôi không bạn tôi ơi, nhìn xem cuộc sống ở thế gian đã khiến bạn trở nên cay đắng và đay nghiến đến mức nào kìa.

Vũ trụ yêu thương chúng ta vô bờ.

Và chính chúng ta đã chọn những thử thách này cho mỗi kiếp sống.


CHÍNH CHÚNG TA ĐÃ CHỌN THỬ THÁCH CHO MÌNH

Bạn hiểu đúng rồi đó, chính bạn đã đưa mình vào những tình thế này. Rồi giờ bạn quyết định sẽ ghét bỏ Vũ trụ hay ghét bỏ chính mình đây?


Thực ra các thử thách đều ẩn chứa những bài học.


Bố mẹ bạn cay nghiệt, phủ nhận bạn để hình thành cho bạn một tính cách nhút nhát, phủ nhận bản thân, tự ti vào chính mình. Bài học của bạn là đánh thức con người thật sự bên trong và sống với bản chất đó.


Sếp bạn có nhiều yêu cầu khó hiểu để bạn học cách đứng trên lập trường của họ mà suy luận. Bạn cần hiểu được mọi người đều có góc nhìn khác nhau. Bạn có thể sờ được chân của con voi, còn họ sờ trúng cái vòi.


Bạn luôn va vào những người tệ bạc, để hiểu rằng chính bản thân phải yêu thương mình trước đã. Nếu bạn biết rõ bạn nên được đối xử như thế nào, thì những người không đáp ứng được điều đó sẽ không thể tiếp cận bạn.

ree
Ảnh minh họa: nhutly.com

MỌI THỬ THÁCH ĐỀU TRONG GIỚI HẠN CHỊU ĐỰNG

Vì bạn là người chọn các thử thách này, bạn đã cân đo khả năng học hỏi và chịu đựng của mình. Đương nhiên sẽ có những vị thầy tâm linh đóng vai trò như người hướng dẫn để cho bạn lời khuyên và hướng đi. Còn có những người bạn trong gia đình linh hồn cùng đến trong kiếp sống để giúp bạn hoàn thành các bài học.


Tuy vậy nếu đến một lúc nào đó bạn cảm thấy quá khổ sở, mình thường "xúi dại" các bạn cúp tiết.

Trường học thì bạn sẽ không bỏ được đâu. Vì mục đích cuối cùng mà chúng ta (ý mình là thể linh hồn) tồn tại là để hoàn thành các bài học. Nhưng nếu có lỡ đăng kí tín chỉ quá tay thì thôi cúp tiết nghỉ ngơi xíu, rồi học lại cũng được.


Đôi khi trong lúc bạn cúp tiết, những bài học lại đến trong những hình hài khác.


Mà hãy nhớ, môn học là do mình tự nguyện đăng kí, vậy thì quá trình hoàn thành, chỉ cần nghe theo nội tâm của chính mình là được. Mệt thì nghỉ, khỏe thì lại lên đường.


Chúc các bạn bình tâm và bền bỉ!

 
 
 

Trong lúc mình trải bài cho khách, mình nhận ra việc biết được đáp án của bài toán đôi khi cũng không giúp được mấy.


NẾU MÌNH NÓI BẠN HÃY RỜI BỎ, THÌ BẠN CÓ LÀM ĐƯỢC KHÔNG?

Nhiều người đến hỏi mình đáp án cho thử thách của họ: nên buông hay giữ một người, nên buông hay giữ một công việc.


Thế nhưng nếu mình lập tức đưa ra câu trả lời, thì mọi người sẽ bắt đầu "Nhưng mà".


"Nhưng mà nếu chuyển từ công việc văn phòng sang làm thủ công thì gia đình và người quen sẽ đánh giá"


"Nhưng mà mình vẫn muốn cố gắng với công việc hiện tại thêm chút nữa xem sao"


CHỈ CÓ 2 VIỆC CHÚNG TA CẦN LÀM ĐỂ MỌI THỨ TRỞ NÊN ĐƠN GIẢN

Đó là chấp nhận, hoặc thay đổi.


Nếu đã muốn thay đổi thì bắt tay vào làm. Không "nhưng, tại, vì, do, bởi".

Cứ làm đã. Phải mở động cơ thì xe mới bắt đầu lăn bánh.


Còn nếu đã không dám thay đổi, hãy chấp nhận. Đừng than phiền.

Việc đó chẳng giúp ích gì cho ai hết.

ree
Ảnh minh hoạ: nami.org

THỨ DUY NHẤT MÀ CHÚNG TA NÊN SỢ, CHÍNH LÀ NỖI SỢ

Chúng ta vẫn chưa nhận ra ư? Những gì chúng ta sợ thật ra chỉ ở trong đầu.

Còn những giả thiết đó có thành sự thật hay không thì chúng ta không thể chắc chắn trước khi chúng trở thành sự thật.


Việc ngồi chờ mọi thứ diễn biến tốt đẹp lên và không làm gì cả giống như lâm vào trận chiến mà ngồi đợi các bên đánh tàn trận rồi mình đi ra vậy.

Chưa làm gì, mà đã nhận thua rồi.


Chiến đấu thì bạn có 50% thắng. Không làm gì, thì thua 100%.

 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page