top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch bằng cách inbox page ở Khung chat góc phải duới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

Mình đã đọc những dòng này ở đâu đó nhưng quên nguồn rồi, ai đó biết thì hãy cho mình xin dẫn nguồn nhé. Cảm ơn mọi người rất nhiều!


CÓ 3 ĐIỀU LÀM CHÚNG TA BẤT HẠNH

Có 3 điều làm chúng ta bất hạnh:

  1. Không tập trung vào việc của mình

  2. Xen vào việc của người khác

  3. Lo lắng việc của vũ trụ

Thật vậy, chính mình cũng đã dành quá nhiều thời gian đi lo việc của "người khác". Thay vì tập thể dục và đọc sách, mình dành thời gian nghe ngóng những câu chuyện phần nhiều là bịa ra của người khác.


Rồi mình mất nhiều thời gian để tự hỏi tương lai rồi sẽ ra sao, mặc dù có nghĩ nhiều thì thật sự cũng có nghĩ ra đâu 🤣


ĐỊA NGỤC LÀ GÌ?

Một trong những điều quan trọng mà mình nghiệm ra được trong Series phim Luccifer là Địa ngục.


Địa ngục không thật sự không phải là vạc dầu hay hố lửa. Địa ngục là những vòng lặp đau khổ. Mà không ai khác gửi chúng ta vào đó, ngoài chúng ta. Cũng không ai khác có thể đưa chúng ta ra khỏi đó, ngoài chính mình.


Những khoảnh khắc đau khổ và hối hận nhất cuộc đời sẽ lặp đi lặp lại trong vòng lặp, hay còn gọi là Địa ngục của mỗi người. Chúng ta sẽ phải chứng kiến khoảnh khắc ta giết một ai đó, làm mất một ai đó, và cảm thấy đau đớn giống hệt như lúc chuyện ấy diễn ra.


Tương tự như vậy, vào khoảnh khắc đang sống, bạn cũng có thể đang trải nghiệm Địa ngục của chính mình.

ree
Ảnh mình họa (một cảnh Địa ngục trong Series Lucifer): https://www.youtube.com/watch?v=wjhZx3Ixocs

MÌNH ĐÃ SỐNG TRONG ĐỊA NGỤC Ở TRẦN GIAN

Mình đã từng ở trong 1 mối quan hệ rất dằn vặt trong nhiều năm.


Mình thương họ, bị phản bội, đau khổ, tha thứ, rồi lại bị phản bội, rồi lại đau khổ. Những giây phút hạnh phúc ngắn ngủi trong quãng thời gian đó dường như chỉ giúp đẩy đau khổ lên cao trào. Mình muốn buông bỏ, rồi lại kiên trì, rồi lại muốn buông bỏ. Vòng lặp ấy cứ lặp lại hoài suốt 5 năm.


Mình đã từng làm ở những nơi mà mỗi ngày đi làm cảm thấy như chất độc tiêm vào người, đau đớn và chết dần mòn.


Mình muốn cống hết hết mình, muốn đối xử tốt với người khác. Nhưng bên tai chỉ toàn những lời như "chửi nó đi, bắt nó đền tiền, tụi nó ngu/ không biết làm việc". Dần dần, mình lại là người nói những câu đó. Về nhà mình tự nhủ với bản thân đừng như vậy, nhưng khi bước chân vào chỗ làm thì đâu lại vô đó. Mình muốn nghỉ, nhưng sợ không lo được kinh tế, không biết phía trước là gì.


Vậy là mình cứ quay cuồng trong vòng lặp đó, đến nỗi trầm cảm. Mình khóc lóc và cáu gắt suốt ngày, xô đổ đồ đạc và trút giận lên thú cưng của mình. Mình muốn đập bể tất cả những gì trong tầm tay.


"MÌNH PHẢI LÀM SAO ĐỂ THOÁT KHỎI ĐÂY?"

Mình đã tự hỏi bản thân cả triệu triệu lần khi ở trong các vòng lặp khác nhau. Cho tới khi mình nhận ra, điều tốt nhất mình có thể làm là buông.


Buông bỏ sự sợ hãi về tương lai.


Buông bỏ mong muốn thay đổi người khác.


Buông bỏ ý niệm đổ lỗi lên bản thân.


Mình làm tốt nhất những gì mình có thể trong mỗi vòng lặp đó, rồi mỉm cười bước đi.


Vũ trụ luôn bày sẵn những chặng đường hay ho hơn, và có vẻ như vũ trụ tin vào chúng ta nhiều hơn chúng ta tin vào chính mình.

 
 
 

Có một sự trùng hợp không hề phi tự nhiên, là vị khách trong kì 2 (người ngoài hành tinh) chính là em ruột của vị khách lần này. Để dễ phân biệt, vị khách trong bài kỳ 2 mình sẽ gọi là bạn B, còn vị khách là nhân vật chính kỳ này sẽ gọi là bạn A nhé.


VỊ KHÁCH CỦA MÌNH LUÔN CẢM THẤY NHỮNG THỨ KÌ LẠ

Từ lúc nhỏ bạn A luôn kể cho em mình, là B, rằng A "cảm thấy có ai đó trong phòng".


Đôi khi là một bé gái đứng ở cuối chân giường, đến đòi A chơi chung. Lần khác lúc cả nhà cùng ngồi ăn cơm, chị lại cảm thấy có một ai đó khác mà những người trong nhà không nhìn thấy. Và vô thức chị ngồi lui sang một bên, và có ý nghĩ dọn thêm một bộ bát đũa cho "người đó". A còn thấy lúc đi ngủ, có ai đó ở dưới giường đưa tay lên, rồi có ai đó ở trong tủ.


Nói thật, mình mà là B thì mình cũng sợ đến sang chấn tâm lý.


"CHỊ KHÔNG HIỂU NHỮNG THỨ NÀY!"

Cũng giống như người em gái starseed của mình, A cũng có 1001 câu hỏi về thế giới.


"Thầy chị có cười không?"

Mình bảo thầy không có hình người, thầy là một dòng sông năng lượng.


"Vậy thầy giống kiểu 1 đống năng lượng bùng nhùng hả em"

Lúc mình tìm được tấm hình nhìn tựa giống thầy, chị lại hỏi: "Ô thầy lênh láng thế hả em"


😂😂😂


"Sao nhiều người bảo chị là starseed mà chị có biết gì đâu, chị mù tâm linh lắm"


"Sao mình lẻ loi thế nhỉ? Nhiều khi chị cảm thấy thật cô đơn. Có gì đó thôi thúc chị đi tìm đội nhóm của mình nhưng chị không biết họ là ai"


"Tại sao lại đầu thai làm cây cỏ? Để hít khí trời à?"


😂😂😂


Ôi trời, mình trải bài mà cười lăn cười bò với hai chị em dễ thương nhà này.

ree
Ảnh minh họa thầy của bạn A: travelandleisure.com

"THẦY KHÔNG CAN DỰ VÀO VIỆC CỦA CON"

Chị cứ hỏi sao thầy cứ lơ lơ thế, sao thầy không dạy gì.

Mình thầm nghĩ, thầy chị cũng nhẫn nại lắm đó, giống như người mẹ 1 ngày phải nghe 1000 lần câu "Mẹ ơi đây là cái gì?" 🤣


Thầy bảo rằng trước khi chị đến Trái Đất, thầy đã hứa sẽ để chị tự trải nghiệm. Thầy không can dự vào cách chị học hỏi, chỉ là khi nào thấy chị buồn bã hoặc lạc lõng thì thầy sẽ xuất hiện dưới các hình ảnh ánh sáng, năng lượng để xoa dịu chị.


Chị bảo: "Thầy cũng làm tròn trọng trách quá rồi 😒"


Kỳ này là một bài nhẹ nhàng thôi ha. Sắp tới mình sẽ kể về những người có ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của mình ở kiếp này nha!

 
 
 

"MÌNH ĐÃ NGHĨ ĐẾN CHUYỆN T.Ự S.Á.T RẤT NHIỀU LẦN"

Thú thật là mình cũng hơi áp lực khi tiếp đón một vị khách như vậy.

Cảm giác như những gì mình sắp nói sẽ là sự quyết định cho việc kiên trì hay buông bỏ của bạn đối với cuộc sống này.


Bạn nói bạn cùng quẫn lắm rồi. Bạn A cho một người bạn B mượn tiền, rồi người bạn này đưa cho một người bà con C và người C bỏ trốn.


Số tiền rất lớn, gần tới 10 chữ số.


Bạn A đã làm mọi cách để lấy lại tiền từ B, nhưng do dịch nên B đang ở một thành phố khác và không thấy có dấu hiệu muốn giải quyết.


Tin vui là hiện tại A đã tiến hành các bước theo pháp luật. Mình trêu: "Không ngờ mình trải bải mà giờ còn kiêm luôn tư vấn pháp luật nữa đó".


"C.H.Ế.T XONG RỒI SAO?"

Mình bảo khoan hãy nói về việc tiền có nhận được không, mình sẽ đọc trên bài xem tương lai sau khi bạn đi thì như thế nào nhé.


"Thì là hết rồi đúng không?" - Bạn hỏi.


"Có thể, với bạn" - Mình trả lời.

Hết là hết ở kiếp này, những gì bạn chưa học xong thì sẽ phải trả bài vào các kiếp khác. Bạn cần phải học qua tất cả các bài học vì đó là điều linh hồn bạn đã cam kết.


Còn đối với gia đình bạn, khi bạn ra đi thì món nợ đó sẽ đổ lên đầu họ. Những rắc rối thay vì tìm đến bạn thì sẽ tìm đến gia đình ở lại của bạn.


Chưa hết họ sẽ sống quãng đời còn lại trong dằn vặt vì không bảo vệ được cho người thân yêu của mình. "Bạn thực sự muốn chuyện đó xảy ra sao?"


"Mà mình hỏi bạn nhé, bạn có biết thế giới sau kiếp sống này là gì không? Làm sao bạn biết nó là sự giải thoát. Nếu nó là nhiều đau khổ hơn thì sao? Rồi bạn làm thế nào để undo một hành động không thể cứu vãn được?"

ree
Ảnh minh họa: medium.com

CHÚNG TA CHỈ CÓ THỂ CÚP TIẾT CHỨ KHÔNG THỂ BỎ HỌC

Mình vẫn luôn thích dùng trường học để ví dụ về kiếp sống của loài người. Việc chúng ta đã, đang tồn tại như thế nào và diễn tiến ra sao đã nằm trong một kế hoạch lớn.


Giống như từ khởi đầu, bạn đã ghi danh vào một trường học mà bắt buộc phải học hết các lớp và ra trường. Một số học sinh lên lớp chậm hơn người khác, một số học giỏi nên nhảy lớp. Một số khác nghĩ môi trường này quá khắc nghiệt rồi, thôi chắc bỏ học.


Rồi bạn nhận ra dù bạn có chạy đi đâu, quẹo rẽ đường nào thì bạn vẫn ở trong ngôi trường đó. Chỉ có một đường vào và một đường ra.


Bây giờ có thể bạn đang nghĩ mình diễn tả một bộ phim kinh dị không lối thoát. Thực ra các bài học đều vừa sức chúng ta, và việc ở lại hay lên lớp là tự chúng ta lựa chọn. Nếu cứ dành thời gian học xong lớp 1, dù nhiều năm cũng được, rồi lên lớp 2 thì mọi thứ nhẹ nhàng. Còn bạn cảm thấy lớp 1 có vẻ hơi khó nhỉ, thôi để gộp lên lớp 2 học dồn thì... bạn biết kết quả sao rồi đó.


Vậy nên cách tốt nhất và nhanh nhất chúng ta có thể làm không phải là bỏ học, mà là cố gắng học.


Thỉnh thoảng mệt quá thì cúp tiết xíu cũng được, nhưng nhớ quay trở lại. Vì chỉ có một lối vào và một lối ra.



 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page