top of page
2.png

Chủ đề của blog này về

Tình yêu và Ánh sáng

Chào mừng bạn đến với khu vườn của mình. Bạn sẽ tìm thấy những mẩu chuyện thật nhất về mình, cả xấu và đẹp.

Mình cũng có trải bài tarot với phí tùy tâm. Bạn có thể đặt lịch ở link dưới.

Trải nghiệm xem bài với mình không thuần về xem trước tương lai, mà sẽ khơi gợi nhiều nỗi đau cũng như vấn đề bạn cần đối mặt ở hiện tại.

Nhiều người đã khóc trong ca xem bài với mình. Bạn có thật sự sẵn sàng chưa?

Hôm nay thật trùng hợp, 2 người đến hỏi mình về sứ mệnh của họ. Bạn có thể đọc thêm bài kỳ 2 ở đây nhé.


"VỊ THẦY TÂM LINH CỦA CHỊ NÓI GÌ?"

Mới vào là chị khách hỏi 1 câu khó rồi. Mình cũng trả lời, rằng mình cần kết nối năng lượng với vị thầy tâm linh (VTTL) của chị, chứ đọc trên bài thì không trả lời được.


Vì vậy mình nhờ chị cùng làm với mình, 2 đứa cùng nhắm mắt, hít thở sâu và tưởng tượng có 1 dòng sông năng lượng chảy từ trên cao xuống đỉnh đầu, rồi bao trùm mình như một dòng nước. Sau đó chị sẽ gửi câu hỏi của chị đến thầy, còn mình sẽ xin thầy gửi câu trả lời qua mình.


Thầy nói rằng chị hãy là chính mình, chị là con của nắng, con của ánh sáng. Sứ mệnh của chị là lan tỏa sự ấm áp.


Chị "à" một tiếng, bảo thì ra đó là lý do mà chị thường gửi năng lượng của chị khi cảm thấy ai đó cần được chữa lành. Chị làm vậy trong vô thức cho đến hôm nay, khi nghe được sứ mệnh của mình.


THẦY LÀ CON SÔNG LƯỜI

Trong suốt buổi trải bài, mình cứ nhìn thấy hình ảnh một dòng sông ánh sáng trôi hững hờ. Giống như một con sông lười, mà làm bằng ánh sáng.


Rồi nhiệt độ xung quanh mình tăng lên từ từ, mình nóng toát cả mồ hôi mặc dù máy lạnh mở ở 24 độ. Bình thường nhà mình để ở 27 độ.


Chị hỏi trông thầy thế nào, thầy có cười không.


Mình cũng không biết diễn tả sao, vì thầy không có hình người. Chỉ là một con sông chill chill trôi hững hờ. Chị bảo thế đúng rồi, cứ mỗi lần chị kết nối và hỏi gì là thầy đều im lặng quay đi.


Chị hỏi rất nhiều câu về quá khứ và tương lai, nhưng hầu như thầy cho manh mối thay vì câu trả lời.


Chị bảo, thế chị sẽ gào thét với thầy mãi thôi.


Vậy là, trước mắt mình vẫn là 1 dòng sông năng lượng trôi hững hờ, và thầy bảo "vài cục đá không làm nên sóng thần, nên cứ thoải mái".


Lúc này chị cũng bó tay, chị nói: "Bảo sao chị lại lười chảy thây như vậy, biết giống ai luôn".

ree

CÓ PHẢI LÀ THẦY LÀM KHÔNG?

Chị có những câu hỏi rời rạc, như những mảnh ghép thiếu đầu đuôi.


"Chị nhìn thấy hình ảnh Gaia và cảm thấy có người bên cạnh, đó là gì?"

"Luân xa và con mắt thứ 3 có phải do thầy mở không?"

"Giấc mơ về cậu bé và con rắn là sao?"


Tất cả những câu hỏi đó, thầy đều bảo không phải thầy làm 🤣


Thầy nói rằng trước khi đến Trái Đất, thầy đã hứa với chị sẽ không can dự vào những gì xảy ra bởi vì chị muốn tự mình trải nghiệm mọi thứ.

Có chăng là lâu lâu thầy sẽ cho chị thấy hình ảnh của thầy để chị biết thầy ở bên. Ví dụ như ánh nắng, ánh sáng, hoặc một nguồn sáng đột nhiên làm chị lóa mắt.


Thầy giải thích rằng những thứ chị có, và thấy, là kí ức và suy nghĩ tự thân của chị. Còn nếu là thầy làm thì thầy sẽ không cho thấy những thứ đó, bởi vì chị sẽ bị bối rối với những định nghĩa và bị phân tâm.


Mà thật, chị vẫn hỏi mình về những giấc mơ đó, dù biết nó là quá khứ, là tiền kiếp. Và hỏi về tương lai dù tương lai vẫn chưa đến.


Lúc này mình hiểu vì sao thầy bảo nếu là thầy thì sẽ không cho thấy. Bởi vì một cách tự nhiên, chị cố gắng giải thích những thứ thuộc về linh hồn bằng những định nghĩa của con người, nên mọi thứ nghe có vẻ vô lý. Chị còn nghĩ là chị tự hoang tưởng ra những thứ đó.


"CHỊ CÓ TỰ HOANG TƯỞNG RA NHỮNG THỨ ĐÓ KHÔNG?"

Mình hỏi: "Nếu em bảo chị nghĩ về con chim tắc kè, thì chị có tưởng tượng được nó nhìn ra sao không? Không đúng không? Vì chị chưa thấy nó bao giờ. Tương tự như vậy, những thứ mà chị mơ thấy thì chị đã thấy ở đâu đó, nó là 1 phần ký ức linh hồn mà khi cảm thấy cần thì tiềm thức sẽ tự cho chị thấy."


Khi mình miêu tả về thầy, thì chị đột nhiên liên tưởng ngay chị rất thích nằm trên bãi cỏ dưới ánh nắng. Và chị cũng hay thấy hình ảnh về nắng. Vậy thì đúng là chị không tưởng tượng, và mình không hoang tưởng 😁


Chị còn hỏi thầy có tham gia vào chiến tranh không. Thầy bảo thầy không. Thầy là nguồn năng lượng của ánh sáng nên công việc của thầy đơn giản là trôi hững hờ vậy đó.


Mình trêu: "Công việc gì nhàn thế nhỉ" 🤣


Hôm nay gặp được những người thầy thật thông thái và vui tính, làm mình vừa trải bài vừa cười nghiêng cười ngả.


Cảm ơn các thầy rất nhiều và cảm ơn mọi người đã đến với mình!


 
 
 

Tiếp nối câu chuyện kì 1, đây là những thông điệp mà bạn mình nhận được qua buổi trải bài.


SỨ MỆNH CỦA MÌNH LÀ GÌ?

Đây là câu hỏi đầu tiên của bạn. Thú thật khi trải bài tarot thì mình chỉ nhìn thấy các bài học mà bạn cần học lúc này, còn những thứ mang tính trừu tượng như vậy thì không coi được.


Các bài học ví dụ như là cần học cách giao tiếp với người khác, lắng nghe và trao đổi với nhau. Hoặc bài học tự tin vào bản thân để theo đuổi đam mê của mình.

Còn sứ mệnh là thứ phải gánh vác cả kiếp sống.


Mình nói thẳng với bạn ấy như vậy, nhưng mình có thể thử kết nối với vị thầy tâm linh của bạn như mình đã làm trong vài buổi trải bài khác.


MÌNH ĐÃ THẤY THẦY CỦA BẠN!

Mình bảo mình không chắc chắn sẽ kết nối được, nhưng có thể thử.


Thế rồi mình nhắm mắt lại. Một cảm giác lạnh ập lên vai mình, một dòng điện tê rần chạy quanh đỉnh đầu, rồi đột nhiên mình cảm thấy hoàn toàn thư giãn, tỉnh táo và sáng suốt.


Mình nhìn thấy 1 người ngoài hành tinh cao vài mét, đầu và mắt to, thân người dài nhỏ xíu, da màu tím xanh lấp lánh bước ra từ 1 phi thuyền.


Mình nói với bạn, bạn có tin không, mình đã thấy hình ảnh đó.


Bạn bảo bạn tin, vì từng có người nói rằng bạn là starseed.


CÁC THÔNG ĐIỆP ĐỔ XUỐNG TRÀN TRỀ VÀ TRÔI CHẢY!

Mình nói với bạn, mình sẽ nói những ý nghĩ đầu tiên khởi lên trong đầu mình. Giống như khi mình thôi miên vậy đó, bạn hãy tự mình đánh giá nhé.


Thông điệp đầu tiên: sứ mệnh của con là làm phóng viên.

Khi bạn còn ở hành tinh của bạn, bạn luôn nhìn xuống Trái Đất và tò mò về cuộc sống ở đó, nên bạn muốn thử xuống dạo chơi. Vì vậy bạn đã chọn một thời khắc lịch sử của Trái Đất, khi Trái Đất chuẩn bị thăng chiều kích để đến quan sát. Bạn cần ghi nhớ các thông tin và trải nghiệm ở đây để sau khi quay lại hành tinh của bạn, bạn sẽ viết một cuốn hồi ký và bổ sung vào thư viện vũ trụ.


Thầy còn nói bạn hãy cứ thả lỏng và quan sát các sự kiện xảy ra xung quanh mình. Đồng thời giao tiếp và lắng nghe loài người. Đây sẽ là các tư liệu quý giá cho cuốn hồi ký sau này của bạn. Đây cũng là "bài học" mà mình đọc đầu tiên trên bài - về sự giao tiếp và tự tin.


Trùng hợp lá bài thông điệp của bạn cũng là 1 hành tinh màu tím xanh.

ree
Ảnh minh họa: pricepulse.app

Thông điệp thứ hai: con không hẳn là đầu thai, con đi thẳng đến làm người.

Tất nhiên chúng ta đều là 1 linh hồn bắt đầu từ Nguồn và trải qua nhiều kiếp sống. Đa số người ngoài hành tinh khi đến Trái Đất thì sẽ đi từ các kiếp vô tri vô giác như cỏ cây, đến thú vật rồi mới thành người. Các kiếp đó sẽ gột rửa những hiểu biết của họ về vũ trụ, về Nguồn, để kí ức và cảm nhận của họ trở về 0, sau đó mới trải nghiệm mọi thứ để giác ngộ - để biết lại về những thứ họ đã biết.


Còn bạn đơn giản là đi thẳng xuống kiếp đầu tiên ở Trái Đất để làm người, nên những sự thật về vũ trụ vẫn còn trong tiềm thức của bạn. Vậy nên bạn hiểu tất là một, xấu hay tốt, người hay ta cũng đều là một, và thời gian căn bản là không tồn tại. Điều này giải thích cho cảm giác khủng hoảng về thời gian của bạn vài năm trước (bạn không cảm thấy thời gian có thật, tức là cảm thấy quá khứ, hiện tại và tương lai đang cùng diễn ra).


Thông điệp thứ ba: thầy là tiếng nói trong đầu con.

Thầy nói rằng thầy luôn trả lời bạn, chỉ là bạn không nhận ra. Khi bạn đang băn khoăn nên làm hay không làm gì, tiếng nói đầu tiên khởi lên trong đầu bạn chính là thầy.


Lúc này bạn nói bạn nổi hết da gà, và cảm thấy xúc động muốn khóc. Bởi có nhiều lúc bạn ngồi viết hồi ký, trong đầu bạn sẽ hiện ra giọng nói xưng Cha và Con. Nhưng bạn vẫn luôn nghĩ đó là do bạn tưởng tượng ra. Đây cũng là một thói quen hiện tại của bạn - đó là bạn viết lại tất cả mọi thứ, các sự kiện, đến cả những dòng suy nghĩ trong đầu bạn.


Thông điệp thứ tư: ma và ảo cảnh không tự nhiên xuất hiện.

Thầy bảo bạn sẽ không tự nhiên nhìn thấy ma, trong khi bạn cứ sợ nếu nhập thiền sẽ có ai nhảy ra hù.


Thầy nói rằng khi nhìn thấy ma thì chủ yếu do 4 lý do:

  1. Bạn có duyên nghiệp, nên người ta tới đòi. Nhưng điều này không xảy ra với bạn vì bạn chỉ đến Trái Đất dạo chơi kiếp này, làm phóng viên lấy tư liệu rồi về nên không có duyên nghiệp kiếp trước với ai.

  2. Tự tưởng tượng ra. Nếu cứ nghĩ nhắm mắt sẽ thấy ma, thì bạn sẽ thấy. Đây là ảo cảnh do trí tưởng tượng làm ra. Đừng có mà tưởng tượng linh tinh xong đổ cho linh hồn nào đó hù mình thì tội họ.

  3. Họ cần giúp đỡ. Nếu họ cần giúp đỡ, thì sẽ cho chúng ta thấy từ từ. Tức là sẽ xô đổ đồ đạc, bật tắt điện hoặc làm tiếng nước chảy. Khi họ thấy chúng ta chấp nhận được mức độ này thì mới cho chúng ta diện kiến.

  4. Họ làm thế vì... vui. Nhưng điều này chỉ xảy ra khi bạn đến một nơi lạ, mà có người đã trú ngụ ở đó. Họ biết chúng ta cảm nhận được nên hù cho vui. (Ai vui chứ tui không vui nha 😒)

Tóm lại thầy bảo bạn, khi cảm thấy thoải mái thì hãy thiền và thôi miên. Còn lo lắng thì không nên ép mình. "Ép để làm gì?" - thầy hỏi.


Sau cùng, thầy nói rằng thầy luôn nhìn bạn từ hành tinh đó, nên nếu cần thì cứ gọi thầy ơi thầy à và lắng nghe suy nghĩ trong đầu mình.


Dễ thương chưa ❤

 
 
 

Bạn này mình quen qua trang Thôi miên quy hồi, bạn nhắn tin sau khi đọc các bài viết của mình để động viên mình tiếp tục sản xuất nội dung. Đây chắc là người bạn lạ lùng nhất mà mình từng biết.


THẾ NGƯỜI THƯỜNG THÌ SẼ PHẢN ỨNG SAO?

Mình luôn phì cười khi bạn hỏi mình thế, nhưng mà bạn í hay hỏi câu này thật.


Bạn kể là bạn chưa biết cảm giác cãi nhau với người yêu là gì. Nếu bạn thấy anh ấy làm một việc gì đó khó hiểu, thì bạn sẽ hỏi vì sao anh làm thế. Có lần bạn bị ốm nhập viện, còn anh đi công tác. Anh gọi điện chỉ kể cho bạn nghe đi công tác vui ra sao mà không hề hỏi bạn ốm đau như nào. Bạn bảo lúc đó bạn không giận, bạn chỉ cảm thấy vui cho anh, vì cuộc đời con người được bao nhiêu năm vô tư như thế.


"Cậu lạ thật đấy" - mình bảo.


"Thế người thường thì sẽ phản ứng sao?" - cậu hỏi.


"Thì sẽ hờn dỗi, giãy nảy khóc lóc, vì sao anh không quan tâm em chứ sao" - mình trả lời.


MÌNH KHÔNG HIỂU NHỮNG THỨ NÀY!

Lâu lâu bạn ấy lại nhắn mình hỏi, tại sao bóng tối là xấu mà ánh sáng là tốt? Tại sao mình phải yêu cái đẹp và ghét cái xấu, tại sao không yêu cả hai? Cậu ấy bảo tức giận hay hạnh phúc, vui hay buồn, cũng chỉ đơn giản là trạng thái của cảm xúc. Tại sao vui thì tốt mà buồn thì không. Bạn ấy thấy buồn dễ thương lắm. "Vì thật sự trải qua rồi mới biết được niềm vui, niềm hân hoan được nhân lên thế nào khi đã trải qua nỗi buồn. Thấy sung sướng, hạnh phúc vỡ òa ra sao khi mình đã vượt qua được vất vả. Vạn sự thật dễ thương ghê"


Bạn ấy bảo xấu hay đẹp, tức giận hay hạnh phúc, vui hay buồn, cũng là 1 phần của mình mà. Tại sao mình lại không yêu tất cả những thứ đó?


"Mà sao mình lại ghét người khác nhỉ? Họ đều có góc nhìn riêng mà."


Có lần cậu ấy thấy con muỗi đậu trên tay, cậu ấy lại nghĩ bạn muỗi dễ thương ghê, hút 1 chút máu cũng không sao, ngứa cái là hết. Chứ mình mà đập thì cuộc đời của bạn sẽ hết, nên thôi cứ để bạn tự nhiên vậy.

ree
Ảnh minh họa: diachishophoa.com

GIÁC NGỘ LÀ SAO?

Mình nghe cậu ấy nói xong thì bảo "cậu giác ngộ thật đấy", và cũng có vài người nói cậu ấy như vậy. Cậu ấy hỏi: "Giác ngộ là sao? Mình chỉ là 1 con người tầm thường thôi, không phải ai cũng nghĩ vậy à?"


Không bạn tôi ơi, người bình thường không có nghĩ vậy đâu 🤣


Thế rồi tụi mình cứ có những cuộc nói chuyện vô thưởng vô phạt thế, cho đến khi cậu ấy nghiêm túc đặt lịch trải bài với mình.


Câu chuyện này mình sẽ kể ở kì sau nha.

 
 
 

Cảm ơn bạn đã đăng kí theo dõi!

©2021 by Aster Amellus. Proudly created with Wix.com

bottom of page